Rồi anh sẽ ngồi lại với mùa thu
Bên ngã vắng nghe phù du lá đổ
Hoa cúc trắng dịu dàng như nỗi nhớ
Xanh xưa một thuở sương mù...
Rồi anh sẽ ngồi lại với mùa thu
Gom hết nắng cho mồ côi tuổi gió
Cho ngơ ngác những cánh diều
cô độc dòng sông không trí nhớ
lặng lẽ trôi về bên phía
đìu hiu
Lòng sao buồn cô liêu...
Mùa thu của anh xưa bây giờ em ở đâu?
Mây trắng chân trời viễn xứ
Anh lang thang độc thoại hải hồ
Nhớ hoài một buổi chiều nắng tắt
Thảm cỏ ngời trên trang sách
Thảo nguyên xanh và những bầy cừu
Chú bé mục đồng nằm đếm những vì sao...
Người em gái nhỏ mắt nâu
Tóc đã điểm màu.
Về thôi...
Ánh tà dương đã khuất mờ sau dãy núi xa
Tiếng chuông nhà thờ còn vang vọng mãi
lời tiễn biệt
Những niềm đau không tên
Mùa thu không em
Ôi mùa thu xa xăm...
Tháng10/2009- Trần Đình Bảo
![]() |
Ảnh- Net |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét