Đi Qua Ngày Nắng...
THẠCH THẢO at 08/23/2012 02:35 pm comment
TITANIC at 08/15/2012 09:18 pm comment
N.n at 08/15/2012 10:50 am comment
Cỏ at 08/14/2012 02:11 pm comment
Hoàng Thanh Trang at 08/13/2012 02:03 pm comment
MinhHa at 08/13/2012 01:41 pm comment
dainhanming at 08/12/2012 08:25 pm comment
Hoa nang at 08/11/2012 11:42 am comment
DHV at 08/11/2012 03:03 am comment
Rose at 08/10/2012 08:51 pm comment
Cá Gỗ at 08/10/2012 12:34 pm comment
Đặng Hà My at 08/09/2012 10:01 pm comment
Đi Qua Ngày Nắng…
Đi qua một ngày nắng
Thấy mưa bay ngang trời
Nghe như là trong gió
Vọng lời em xa xôi...
Đi qua một ngày nắng
Thấy thêm một ngày buồn
Nhớ chiều nào em đến
Tóc buông chùng lưng buông...
Áo em màu mây trắng
Dịu dàng mắt em nâu
Anh- học trò buổi đó
Dắt tay em... qua cầu...
Giờ anh qua ngày nắng
Chỉ một mình anh thôi
Cô nữ sinh thuở nọ
Đã đi riêng lối rồi...
Giờ anh qua ngày nắng
Chỉ một mình anh thôi
Hoa lưu ly vẫn nở
Tím thủy chung góc đồi...
Đi qua một ngày nắng
Ngỡ đâu tiếng em cười
Cây bên đường rung lá
Triệu mắt nhìn rưng rưng...
Đi qua một ngày nắng
Nhớ em một ngày xưa...
Nhớ chúng mình trong trắng
Nhớ ơi...!!
Mấy
cho vừa?
Kr.
26/7/2012
Cỏ-
.............................................................................................................
BÌNH LUẬN:
LC-Langbiang at 11/09/2012 09:29 pm comment
Bài thơ đầy nhạc tính. Lc đọc mà như hát vậy. Có ai phổ nhạc bài này chưa anh Cỏ?
Cỏ at 11/15/2012 07:39 pm reply
Chưa. LC-Langbiang phổ đi, anh Cỏ sẽ không có đòi... xiền nong gì đâu 
Cỏ at 11/15/2012 07:39 pm reply
THẠCH THẢO at 08/23/2012 02:35 pm comment
Oai! bài thơ này mình rất thích... đọc rất
nhiều lần... nhưng k ngờ lại là của Cỏ... Bất ngờ
ghê...
...
Cỏ at 08/23/2012 04:33 pm reply
THẠCH THẢO at 08/23/2012 05:53 pm reply
Cỏ at 08/23/2012 04:33 pm reply
Ơ... Đọc rất nhiều lần... là đọc ở chỗ đâu?
Mà sao vừa ôm
Cỏ (rất chặt tới mức gần... tắt thở) như thế, lại vừa vỗ được tay bôm
bốp, om sòm... hay vậy ta?
Trình đậu cao
quớ...
, chứ mà Cỏ khi đã ôm là đơ huyền đờ hết cả bốn chân-
chi lun, có muốn... vỗ vầu đâu đó cũng đành chịu bất lực, hok biết cách
chi 

Wecome!! THẠCH THẢO... ghé chơi nhà Cỏ, mà không mang theo đao, kiếm,
phơ phớ, dao phay, dao bầu... Cỏ lấy làm biết ơn lúm... Hơ Hơ...

THẠCH THẢO at 08/23/2012 04:42 pm reply
THẠCH THẢO at 08/23/2012 04:42 pm reply
Bạn mình có siu tằm bài thơ này đọc... sau đó hợp tâm trạng bạn ấy
viết bài đi qua ngày bão giông... hehe
... mừ TT qua đây thấy
cái bài này vui thì vỗ tay chứ có ôm Cỏ đâu mà kêu tắt
thở
... chắc nghĩ TT mang dao phay dao bầu đi nên sợ đơ cả
tứ chi đới thoai.... Hehe,... cứ biết ơn đê... bạn của 2 KT chứ hem TT
phay ngang roài
Cỏ at 08/23/2012 05:24 pm reply
THẠCH THẢO chẳng đã ôm đấy thoai, hai tay chẳng choàng
ngang ra phía sau xuống xuống phần dưới thắt lưng một chút chút đó
thoai...
Nhưng mà Cỏ không có sao đâu, THẠCH
THẢO đừng no nắng, sau quả ôm như này Cỏ dẫu có tắt thở... đi chăng nữa
cũng lấy làm mãn nguyện
Hơ Hơ...
*Sư đệ khangthien hóa ra bị hội tặc nữ hồng quần, tím quần... ni chúng
quần cho nát bét tả tơi ra hử? Phải chúng chém cho trọng thương phải ôm
quần chạy đi tìm chỗ ẩn nấp đặng chữa thương, hử? Mà chạy vội quớ đến
nỗi quên cả bông băng, thuốc đỏ, hử? Tội nghiệp...
Ai biểu
ôm đồm háo sắc cho lắm như thế, không kham nổi, chị em chúng nổi giận,
nổi điên... lên chớ chi
*Và THẠCH THẢO cho Cỏ xin địa chỉ cái... "Bạn mình" của THẠCH THẢO đi,
để xem Bạn í đi qua ngày giông bão hành cháng thế lào? Có tào lao mí lao
như Cỏ vầy không?
Cỏ at 08/23/2012 05:24 pm reply
THẠCH THẢO at 08/23/2012 05:53 pm reply
Cỏ nầy:
+ Thứ nhứt: Đừng giàu trí tưởng bở vậy heng... Dao phớ phạt cỏ... nghe
mới mài nên rất bén á... nếu mún mãn nguyện chỉ cần cất tiếng thoai...
toại nguyện ngay loạt đầu tiên nhá
+ Thứ 2: KT đang đi vắng... nếu là sư huynh nên mang bông băng thuốc đỏ
đến mừ đặng chăm sóc nhen
...Hồng, Tím nhà nầy hem coá đánh
đạp chi mô rứa... nói vậy phải tội cho 2 ...thứ nữa là có lỗi mới tỷ
mụi nhà TT
.... cẩn thận kẻo mấy zì qua phang Cỏ tơi bời
đoá
+ Thứ 3: Đi qua ngày nắng có ngày mưa... đi qua ngày giông bão sẽ coá
ngày nắng đẹp... hem cho
... ngồi im đoá mà nhâm nhi cái Cỏ
1 năm tuổi đê
NGHIỆN...CÀ PHÊ at 08/17/2012 10:20 am comment
Bài thơ mềm như cỏ, đỏ như lưu ly:
Đi qua một ngày nắng/
Thế là xong buổi chiều/
Thấy trong người ngây ngấy/
Em trong cơn nhức đầu...
Cỏ at 08/18/2012 07:43 pm reply
Cỏ at 08/18/2012 07:43 pm reply
Đi qua một ngày nắng/
Thêm một ngày xa em/
Anh đi qua ngày nắng/
Thèm giọt cà phê đêm...
Cỏ rất thích cái triết lí: "Cà phê, rượu và em..." của Huynh Đài.
Welcome!!
TITANIC at 08/15/2012 09:18 pm comment
Vẫn đi qua ngày nắng/
Để đợi chờ cơn mưa/
Mưa đâu rồi chẳng thấy/
Thèm tiếng cười em rơi/
Vẫn đi qua ngày nắng/
Thấy mình thêm tuổi đời
TITANIC at 08/16/2012 09:20 pm reply
Cỏ at 08/16/2012 04:25 am reply
Vẫn đi qua ngày nắng/
Để đợi chờ em Ti/
Đợi hoài sao hổng thấy/
Ti ở đâu à Ti?/
Vẫn đi qua ngày nắng/
Để đợi chờ em Ti/
Bởi nghe đồn Ti... bảnh/
Tóc bồng bềnh như mây/
Và rồi... Cỏ đã thấy/
Ti trọc như... Sư Thầy
(vì mắc tật nghiện gãi... đầu, hehe...)
P/s: Trong tiếng Việt chữ Ti hình như được dùng để chỉ cái bộ phận quan
trọng và ngon lành nhất ở người mẹ... mà bất cứ đứa trẻ sơ sinh nầu cũng
thích, cũng nghiện mê nghiện mẩn hết đó có phải không hè, Ti hè?

He He...!!
TITANIC at 08/16/2012 08:19 am reply

, Ti là viết tắt của TITANIC đấy, sao mấy
bữa gọi là chị Ti nay lại gọi là em Ti nhỉ
. Còn ai đó có
nghiện gì thì TITANIC ko biết nha. Giận rùi ko thèm họa thơ
nữa
Cỏ at 08/16/2012 01:45 pm reply
TITANIC at 08/16/2012 08:19 am reply
Cỏ at 08/16/2012 01:45 pm reply
Ui ui...
Là đùa chút cho dzui... thui mà Ti, đừng có
giận gì chớ
Cứ "quạ" thoải con gà mái đi nha... Riêng cái
chuyện "nghiện ti" đó... thì ai mà chẳng nghiện, có phải chỉ mỗi mình Cỏ
thôi đâu
? Còn cái chuyện... Chị, Em... Sao cũng được
mờ... Hông thành vứn đề
TITANIC at 08/16/2012 09:20 pm reply
Nguyệt Vũ at 08/15/2012 02:36 pm comment
Di qua mot ngay nang/
Di nhien la troi mua/
Di qua thoi ngu ngo/
Di nhien la DAI BIP
Chay...
Cỏ at 08/15/2012 02:53 pm reply
Cỏ at 08/15/2012 02:53 pm reply
Dưng mà hok có dịp/
Để bịp bịp chị oi/
Bởi con gái bây giờ/
Xứng danh Thầy của Bịp 
N.n at 08/15/2012 10:50 am comment
Thu đến tự bao giờ rồi kìa anh. Viết 1 bài về thu đi anh! Thu Hà Nội, người ta bảo đẹp.
Anh nghe Tấn Minh hát "Thu không em" không? Ngày anh lành anh nhé!
Cỏ at 08/15/2012 02:24 pm reply
Cỏ at 08/16/2012 03:34 am reply
Cỏ at 08/15/2012 02:24 pm reply
Bận quá, Mun à! Cứ đeo theo cái lap rỗi phút nào lại chui vô tào lao
phút đó cho đỡ áp lực công việc đó mà... Chớ còn muốn viết thứ gì, nhiều
lúc phải có cho bằng được cảm giác thật khuây khỏa kia, thì mới ngẫm
ngợi gì được, chứ cứ... "xiền xiền" quay vòng thế này... thì viết làm
sao? Mới lại Châu Âu vẫn đang hè... Nắng nóng lắm. Mùa thu chậm so với
Việt Nam mình cả tháng...
Mun lên Hà Nội trở lại chưa? Tấn Minh... Anh cũng rất thích đấy... Tấn
Minh hát nhạc Trần Tiến, Phú Quang... Những bài hát về Hà Nội..., và về
mùa thu... Ví dụ như ngoài cái bài em nhắc, còn bài gì gì nữa của Phú
Quang... gì mà... "Từng chiếc lá bay bay... Gió... Tháng năm qua ngồi
nhớ dòng sông Hồng..." Anh tự dưng quên béng... Chậc

N.n at 08/15/2012 02:32 pm reply
N.n at 08/15/2012 02:32 pm reply
Bài hát "Phố cũ của tôi" anh à. Hì. Em mê nhạc Trịnh và khoái nhạc
Phú Quang. Luôn đọng lại cái gì đó khi nghe, và có thể nghe cả ngày.
Cỏ at 08/16/2012 03:34 am reply
Ừ..., anh nhớ ra rồi... "Từng cánh lá xoay xoay/ Gió se lạnh thu về/
Cơn mưa chiều lặng lẽ/ Ru tôi chìm trong nỗi buồn/ Thu đã về/ Cùng bao
thương nhớ/ Hàng sấu cũ/ Rơi đầy lá vàng/ Tôi đã hát...cho từng con phố
ấy/ Tháng năm qua đi ngồi nhớ dòng sông Hồng..."
Cỏ at 08/14/2012 02:11 pm comment
@Bác Cá Gỗ: Rep comment cho bác ở phía dưới đó không được, Cỏ mang lên đây thử coi:
Đi qua một ngày nắng/
Ước trở lại ngày xưa/
Gặp em khỏi cần thưa
(cho tớ sờ một tí...)/
Tay cứ thò ra nắn/
Nắn lên rồi nắn xuống/
Nắn dọc lại nắn ngang/
Nắn điểm- diện, tràn lan/
Nắn mạnh, nắn nhẹ nhàng/
Nắn mãnh liệt, dịu dàng.../
Cho dầu em thở gấp/
Hay em có la làng/
Cũng không thôi ngừng nắn.../
Đi qua một ngày nắng/
Nhớ một tà áo trắng/
Nhớ một bàn tay đưa/
Nhớ thời anh ngu rứa?/
Hờ...!!
Đi qua một ngày nắng/
Nhắn em một ngày xưa/
Anh bây giờ lớn rồi/
Tay không còn... rụt nữa/.
Hoàng Thanh Trang at 08/13/2012 02:03 pm comment
Không biết nữa nhưng bài thơ có nhạc, nghe rất bâng khuâng.
Cỏ at 08/13/2012 02:47 pm reply
Cỏ at 08/14/2012 09:20 pm reply
Hoàng Thanh Trang at 08/13/2012 03:53 pm reply
Cỏ at 08/13/2012 03:46 pm reply
Cỏ at 08/13/2012 02:47 pm reply
Thế ư Trang? Bà mẹ trẻ đẹp... làm thơ, viết văn, lại còn viết cả tiểu
luận, lại còn học hành nữa... 
Cảm ơn... Cảm
ơn...!! Vì đã đọc... Và, vì đã bâng khuâng một chút với cái thứ ngày
xửa ngày xưa xa lắc xa lơ... của Cỏ này!
P/s: avatar mới với vòng cỏ trên đầu (hình như thế... hay có thể Cỏ
nhầm) nhìn rất ấn tượng. Vừa hoang dã, vừa đài các...
Hoàng Thanh Trang at 08/13/2012 02:54 pm reply
Hoàng Thanh Trang at 08/13/2012 02:54 pm reply
Uh, lâu rồi Trang không làm thơ, nên đọc thơ của Cỏ thấy rung cảm
(điều này chắc nhiều người nói với Cỏ rồi. Đôi khi giữa những xô bồ và
bận rộn, đọc được vần thơ hay thấy cuộc sống đáng yêu biết chừng nào.
Mong Cỏ sẽ vẫn mãi giữ được những cảm xúc nhẹ nhàng và sâu lắng ấy, Cỏ
nhé, cho nhiều người bâng khuâng theo.
Đúng là có vòng cỏ trên đầu, hi..hi...Trang cũng đã có một kỷ niệm với
cỏ trong một ngày đầy nắng, đầy gió...đang định viết mà chưa có thời
gian. Chúc Cỏ luôn "quyến rũ" thế này nhé.
GHÉT at 08/14/2012 08:51 pm reply
GHÉT at 08/14/2012 08:51 pm reply
Sau zụ này Cõ sẽ hận Trang vì khiến Cõ phải đi vá ...mũi.
Cỏ at 08/14/2012 09:20 pm reply
Hơ hơ... Cỏ măm cháo hầm... đầu gối có thâm niên (thứ cháo này cũng
giống như là một loại thuốc gia truyền đặc hiệu... chuyên chữa bệnh
phỗng mũi bằng nguyên lí giảm dần đi đến triệt tiêu hoàn toàn các cử
động cơ học của cánh mũi) cho nên cái chuyện phải đi vá mũi 100% là...
không có khả năng xảy ra 
Mà nàng Ghét sao gỡ bỏ mất câu thơ hay ho ở dưới bức hình avatar đi
thế?
Hoàng Thanh Trang at 08/13/2012 03:53 pm reply
Không phải là Trang ưu ái Cỏ đâu, cứ nhìn vào số lượt người com và
thăm Cỏ là biết "sự hấp dẫn chết người' của Cỏ mà. Cỏ cứ vênh mặt lên tý
cho đời thơm thảo đi nhé, được không?
Cũng cảm ơn Cỏ động viên, Trang cũng yêu San, yêu Ly như mối đồng cảm
của những phụ nữ đa cảm, đẹp và mong manh. Có những người đàn ông như
Cỏ, phụ nữ bỗng muốn làm duyên hơn....
Cỏ at 08/13/2012 03:46 pm reply
Ừ, Cỏ sẽ cô cố gắng... để giữ lại cho bằng được những cảm xúc nhẹ
nhàng... mà Trang nhắc đến... Bởi đời sống con người vốn dĩ đã có đủ
những nặng nề phiền muộn rồi, có phải vậy không? Còn cái sự "quyến
rũ"..., Trang có lẽ do "ưu ái" Cỏ một chút nên mới nói thế..., Cỏ xin
được phép sẽ không lưu ý tới
Mong là Trang sẽ tìm ra được thời gian để viết, nhé! Trang thông minh,
tài hoa... Trang viết văn, làm thơ... gì cũng hay mà! Cỏ rất thích
đấy..., vẫn sang đọc hoài...
Trang và Ly, và San...
MinhHa at 08/13/2012 01:41 pm comment
"... Bố khỉ tiên sư phe nhà gái!!!! Phải
chi ông giời bắt mình lúc này đem bỏ lại vào thời điểm đó nhẩy, bác Cá
nhẩy , thì phe chúng nó chết hết cựa quậy... " ( Cỏ )
...........
Cũng phải chi ông giời bắt cái chị gì ấy bây giờ đem bỏ lại vào thời
điểm đó ... Chắc bác Cá sẽ được ăn Tết . Riêng nhà Cỏ . Đáng ăn hai
phát. Chừa tội thầy dùi !
Cỏ at 08/13/2012 02:22 pm reply
Cỏ at 08/13/2012 02:22 pm reply
Hê Nô... Út!! Bình tĩnh nèo... Gì mà nóng nảy thế
Nếu ông giời mà bắt cái chị gì ấy đem bỏ lại vào thời điểm này... thì
bác Cá khỏi phải xin xỏ... "Cho tớ sờ một tí..." làm giầy cho mất công
Chị ấy sẽ tự giác nắm lấy tay bác Cá lùa- dí vào dưới lần
vải thưa... Xong rồi có khi lại còn tự động đập ngực vô cạnh bàn đến vài
chục lần í chứ

dainhanming at 08/12/2012 08:25 pm comment
đi qua một ngày nắng/
chợt nhớ một ngày xưa/
đi qua hai ngày nắng/
nhớ em thêm ngày xưa...
Vì ở bên huynh cỏ ít nắng nên vậy huynh cỏ cũng đỡ vất vả
chứ như ở vùng nhiệt đới thì huynh cỏ nhớ cả năm ngày xưa
huynh cỏ đang diễn tả đúng cái tâm trạng nhớ nhung kỷ niệm, bởi huynh
không dùng từ ngữ chỉ không gian nhưng lại gợi liên tưởng đến không
gian. Nếu người đọc tinh ý sẽ hiểu được rằng huynh cỏ bây giờ đang ở một
vùng rất lạnh và đang nhớ về kỷ niệm một thời ở một nơi ngập đầy nắng,
ngày đó có chiếc áo dài rất trắng, mắt rất nâu, tóc rất thơm mà huynh
nhỏ đã có một lần nắm tay dắt cô í qua cầu... 
Cỏ at 08/12/2012 09:35 pm reply
Đi qua một ngày nắng/
Nhớ em một ngày xưa/
Đi qua hai ngày nắng/
Nhớ em thêm ngày nữa/
Đi qua ba ngày nắng/
Nắng bắt đầu tóe lửa/
Đi qua bốn ngày nắng/
Nắng chi mà nắng rứa/
Đi qua năm ngày nắng/
Ngỡ vẫn là nắng xưa/
Và áo em mầu trắng/
Và mắt em nâu vừa.../
Đi qua sáu ngày nắng/
Anh sẽ còn đi nữa...

Huynh sẽ cố gắng để đi cho... trọn cả năm 365 ngày luôn đó Hiếu! (dù
trời có nắng hay là không), cho khỏi phụ cái tấm lòng thấu hiểu... của
người trai đất cố đô tài hoa, tinh tế... Ừ, thì ngày đó... áo rất dài
rất trắng, mắt rất hiền rất nâu, tóc rất thơm và rất ngoan- nhu mì...,
và chiều thì rất tím... "Nhớ chiều nào em đến..."... những bước chân
cũng đã ngân lên âm sắc trinh nguyên và đức hạnh vô cùng...
tieumuoi at 08/11/2012 05:08 pm comment
ac...xợ cí ngày nắng...ví ngày mưa...ví lớp áo trắng thưa...ví bàn tay cỏ nắn ...
Cỏ at 08/14/2012 03:21 am reply
Cỏ at 08/14/2012 03:21 am reply
ach...ach... Huynh có nắn hồi nầu đâu, mà m xợ? Là huynh kể chuyện
bác Cá bác í nắn đó chớ... Bác Cá bác may mắn và có diễm phúc... Chớ còn
huynh- huynh số con rệp, số con gà đen, huhu...
Hoa nang at 08/11/2012 11:42 am comment
Đi qua một ngày nắng/
Chúng mình đã yêu nhau/
Giờ quay đầu nhìn lại/
Vạt năng đã cuối chiều...
DHV at 08/11/2012 03:03 am comment
Đi qua một ngày nắng/
Vác tuổi đời trên vai/
Quạnh hiu hằn đuôi mắt/
Tóc một ngày điểm tiêu/
Đi qua một ngày nắng/
Nhìn lại quá xa xôi/
Em không còn lí lắc/
Mè nheo đòi dấu yêu/
Đi qua một ngày nắng/
Để thấy đời quanh co/
Suôt đời thân cát bụi/
Trả về với cỏ cây... hix nghe buồn quá Cỏ ui
Cỏ at 08/11/2012 01:05 pm reply
Đi qua một ngày nắng/
Chợt thấy đời quanh co/
Thôi thì... lăn ra cỏ/
Ôm Hoài Vy mà... khò
(Biết khò là chi không, em Vịt Kiều? Khò tức là... ngủ đó, nhưng mà là
ngủ ngay đơ, chớ hông có sờ mó nắm tay nắm chân...
gì
)
Vy nhà ngươi độ rày ra seo? Có phẻ hem? 
DHV at 08/12/2012 02:24 am reply
DHV at 08/12/2012 02:24 am reply
Khò cái kiểu ngay đơ đó chán lắm rồi, bắt đầu đổi kiểu khò đây nè nhà ngươi
Rose at 08/10/2012 08:51 pm comment
Giấu entry để Cỏ loay hoay đăng mãi không được nên phải sang đây tạ lỗi đây, Hạnh chịu phạt nhé. hehe!
Cỏ at 08/11/2012 01:29 pm reply
Cỏ at 08/11/2012 04:42 pm reply
Cỏ at 08/11/2012 01:29 pm reply
Ra tên là Hạnh đấy! Thế Hạnh chịu phạt như thế nèo?
Rose at 08/11/2012 03:32 pm reply
Rose at 08/11/2012 03:32 pm reply
Ờ, không những là Hạnh mà còn biết tên kia là Bảo cơ. Hờ hờ!
Ai dại gì nhận mình bị phạt như thế nào, để cho người phạt lên tiếng để xem họ tốt hay xấu chứ.
Cỏ at 08/11/2012 04:42 pm reply
Người phạt này tốt... vô biên
, cho nên chỉ phạt... cấm
Hạnh không được giận gì cái comment đùa chơi vui... bữa nọ, và phạt thêm
Hạnh bắt phải đọc cái rep com Cỏ đăng hoài không được này:
Không phải
Hiểu nhầm tớ rồi
Ý tớ là... nó
ngon
và thân thiện... đối với môi trường (thì nó có màu
vàng rơm và đầy những hoa cùng lá
Đừng... Đừng... Đừng có gỡ... Có thấy ai chê đâu nào, tuyền khen đấy
chứ!
Rose at 08/12/2012 08:16 am reply
Qua xem mình bị phạt cái gì, thấy bị phạt kiểu như thế thì có mà muốn bị phạt dài dài ấy người tốt ạ.
Cảm ơn Cỏ! Cuối tuần vui vẻ nhé.
Cá Gỗ at 08/10/2012 12:34 pm comment
Tóc buông chùng lưng buông...
He he, cái kiểu dùng từ này của Cỏ làm tớ thấy ...hãi vì
Mà này, tớ hỏi thật nhá: Chúng mình trong trắng??? Thật không vậy
Thôi chả viết nữa không lại viết nhí nhố làm mất đi cái trong trẻo của bài thơ
Cá Gỗ at 08/13/2012 07:45 am reply
Cỏ at 08/11/2012 01:27 pm reply
Cá Gỗ at 08/13/2012 07:45 am reply
Ước trở lại ngày xưa/
Bàn tay thôi còn dám/
Lùa vào lần vải thưa/
Bàn tay giờ lẹ lắm/
Lần vào tận phía trong/
Thấy nong nóng mềm mềm/
Khiến cho đầu ong ong/
Thôi cứ thế là xong
Cỏ at 08/10/2012 01:16 pm reply
Trong trắng thật chớ bác Cá, giỡn sao... Cái thời của
anh em mình hồi đó... giờ nghĩ lại nhiều lúc thấy tiếc đứt
ruột
, cái gì cũng sợ, cái gì cũng không dám, cái gì cũng
vừa... hãi, vừa thích, vừa si mê, vừa thần thánh... Bố khỉ tiên sư phe
nhà gái!!!!
Phải chi ông giời bắt mình lúc này đem bỏ lại
vào thời điểm đó nhẩy, bác Cá nhẩy
, thì phe chúng nó chết
hết cựa quậy
He He!!
Bác Cá chắc chẳng bao giờ quên cái... "... cưa gái liệt truyện" bác kể
hôm nọ phải không? Em cũng rứa, em là em cứ nhớ... day dứt và tiếc nuối
, anh em chúng mình thời đó sao mà... ngu thế
"Có hôm ngồi học mệt mình xoãi tay ra thế nào mà tự nhiên cảm giác thấy
cánh tay có cái gì mềm mềm, nóng nóng đè lên, liếc sang thì thấy em đang
tì ngực vào tay mình liền vội vàng thụt lại làm suýt nữa em đập ngực
vào cạnh bàn, đúng lại đại ngu!
...
Có hôm nàng đạp xe đến rủ mình đi xem văn nghệ, ngồi sau xe nàng thấy cứ
chộn rộn thế nào ấy. Hôm đó mình đánh liều bảo: Cho tớ sờ một tý, rồi
đưa cả hai tay lên lườn eo nàng, không thấy nàng nói gì liền đánh bạo
lần lên phía trên, thấy sau lần áo vải phin là… Chợt cảm nhận thấy hơi
thở của nàng gấp gáp nhưng chẳng nói gì, vài phút sau mình lại vội rụt
tay về chỗ cũ, đúng là đại ngu ngốc."- Cá Gỗ cưa gái liệt giương huyền
giường- Đại Nam thực lục chính biên.
Hoa sữa at 08/11/2012 12:48 pm reply
Cỏ at 08/10/2012 01:16 pm reply
Hoa sữa at 08/11/2012 12:48 pm reply
Ôi một thời ngu ngơ/
Để bây giờ tiếc nuối/
Một thời yêu đắm đuối/
Cũng chỉ nhìn từ xa/ Một thời có ranh ma/
Cũng chẳng bàn tay nắm/
Nhưng mà vẫn đằm thắm/
Vẫn lãng mạn vô biên
-/
Cái thời con gái hiền/
Cái thời nam nhi ngố
....../
Đi qua một ngày nắng/
Đọng nốt nhạc ngân nga...
Cỏ at 08/11/2012 01:27 pm reply
Ôi một thời ngu ngơ/
Để bây giờ tiếc nuối/
Một thời yêu đắm đuối/
Cũng chỉ nhìn từ xa
...
"Cũng chỉ nhìn từ xa" đâu? Có nắm, có tì, có sờ... đàng hoàng đó chớ,
chỉ là nửa vời, không tới nơi... không tới chốn (vì sợ) mà thôi

"Cái thời con gái hiền/
Cái thời nam nhi ngố"/
Cái thời con gái cho/
Mà con trai lại sợ
/
...
Đi qua một ngày nắng/
Ước trở lại ngày xưa/
Để xem tay còn dám/
Lùa sau lần vải thưa?
*Welcome!! Hoa sữa...
Đặng Hà My at 08/09/2012 10:01 pm comment
Về Hà Nội ăn bún cá nhá, khỏi nhớ thèm anh ui
Cỏ at 08/10/2012 04:14 am reply
Cỏ at 08/10/2012 04:14 am reply
Chậc, Cỏ anh... ăn mày thiên hạ khắp nơi cũng nhiều nhiều rồi, thấy
rằng... ẩm thực Hà Nội quả là đệ nhất...
Bún cá hả, chẹp
chẹp..., thèm quớ... 
---
Đi qua ngày nắng
Chợt nhớ mưa xưa
Đi qua con dốc
Ngoái lại thấy cuộc đời
Có em yêu của ngày xưa cũ.
----
Nghe nhỏ Lip đồn Cỏ là hũ mật của làng blog, tò mò ghé qua quả đúng là thơ rất ngọt ngào. Chúc chủ nhà đi qua ngày nắng bình yên nhé. Để lại vài vần thơ con cóc cảm ơn lời chỉ dẫn mọc tóc nha
*
Cỏ at 08/09/2012 01:57 pm reply
---
A ha...
Đi qua ngày nắng của huynh Cỏ nhớ ngày xưa của mình quá hà:)
Đọc bài thơ này của anh Cỏ lại nhớ đến bài thơ của Phố vừa mới đọc.
*
Cá Gỗ at 08/13/2012 07:46 am reply
Cỏ sướng, Phố cũng sướng
*
Nồng nàn phố at 08/08/2012 01:44 pm reply
*
Cỏ at 08/07/2012 03:58 pm reply
Là Phố nó sang nó đọc bài này, xong roài về nó đập cấp tập ra cái... tuột... với lại cái... bấu... đó đó chớ
Em tuột mất... êm đềm
Mảng- trời- hồng- tái ngắt ...
Em dựng mùa ngăn cách
Anh một mình …. … .. .
Bấu vách (quả bấu nài là hơi lâu lâu đó ta ơi
Đầm đìa chiêm bao xanh
*
Nồng nàn phố at 08/07/2012 12:11 pm comment
Giờ anh qua ngày nắng
Chỉ một mình anh thôi
Hoa lưu ly vẫn nở
Tím thủy chung góc đồi...
*
Nồng nàn phố at 08/08/2012 01:42 pm reply
gọi chi cho tau mi hề? gọi cho con nhỏ tê tề
*
Cỏ at 08/07/2012 04:01 pm reply
Ý rì đây? Mà mai bữa nếu có đi đâu, anh Cỏ gọi em bé Phố nhớ...
Thơ đi tán học sinh Trung học cơ sở hả Cõ?
*
GHÉT at 08/07/2012 06:57 pm reply
Hờ hờ, xí hổ vì làm thơ trong sáng nên không nói được câu nào sao Cõ? Cái tình yêu như Cõ tả á, chỉ có ở học sinh cấp II, mà của những năm 90 về trước thôi nhá.
*
Cỏ at 08/07/2012 07:24 pm reply
Há há... Đâu có xí hổ đâu? Xí hổ sâu được? Cái dây thần kinh xí hổ nó bị chém đứt đuôi từ hồi nầu rầu...
Em TỤT mất... êm đềm
Mảng- trời- hồng- tái ngắt ...
Em dựng mùa ngăn cách
Anh một mình …. … .. .
Bấu vách
Đầm đìa CHIM bao xanh.
*
Nồng nàn phố at 08/07/2012 12:11 pm reply
15:35 6 thg 8 2012
Hôm nay Hà Nội mưa, Cỏ ạ!
06:53 6 thg 8 2012
Nhớ chúng mình trong trắng
Nhớ ơi...!!
Mấy cho vừa?
Giờ làm gì còn trắng
Nên lòng anh mưa mưa
06:01 6 thg 8 2012
hi...đi qua một ngày nắng
là thêm một ngày mưa
dịu dàng tà áo trắng
mà tím phương trời xưa
Cỏ ơi ...ơi cỏ ơi
thương biết mấy cho vừa ! thương cí ...Ngày xưa Hoàng thị...của huynh cỏ ghê nha