Loa kèn Tháng Tư
Photo- San
Thế rồi… nắng cũng đã lên
Tối qua, thăm San, ngồi ở chỗ bạn đọc luôn cái bài thơ Tháng Tư bạn post tặng ngay ỏ giữa cuộc trò chuyện… Và, vì cỏ vốn dĩ là một giống- loài thực vật tham lam (chỗ nào cũng có thể… mọc được, và sống tốt được… Cười!), cho nên đọc xong tất nhiên là đã gói ghém cẩn trọng để mang về… Cười! Bây giờ… khoe với bàn dân thiên hạ tí:
Tháng Ba... 2013
Photo- San
Thế rồi… nắng cũng đã lên
Thế rồi… gió cũng đã lên
Tháng Tư êm êm mùi cỏ
Tháng Tư thơm thơm mùi hoa dẻ hương bên đường
chiều nay…
chiều nay cũng vừa
mới nở
Tháng Tư chung chiêng bung biêng nụ cười ai hiền
ở bên ô cửa sổ
Tháng Tư...
Ơ…
Con chim sẻ nhỏ bỏ đi đâu… lâu từ độ nọ
Bữa nay có đã về chưa?
Kia…
Buổi giao mùa…
…
Ơ...
Ơ Mà… Này Nắng
Ơ Mà… Này Gió
Mênh Mang Nắng
Thênh Thang Gió
Ơ Mà… Này Mắt Em Nâu
Dịu dàng chi mãi
trong tâm tưởng
Để cho anh cứ thấy nhớ nhung hoài
Một dáng loa kèn nồng nàn
buồn
Và,
thanh khiết đến vô chừng
Ở…
Nơi góc phố
Tháng Tư…
Xa…
Nhớ San...
Nước Nga… Chiều Ngày 15 Tháng 4
Năm 2013 – CỏTối qua, thăm San, ngồi ở chỗ bạn đọc luôn cái bài thơ Tháng Tư bạn post tặng ngay ỏ giữa cuộc trò chuyện… Và, vì cỏ vốn dĩ là một giống- loài thực vật tham lam (chỗ nào cũng có thể… mọc được, và sống tốt được… Cười!), cho nên đọc xong tất nhiên là đã gói ghém cẩn trọng để mang về… Cười! Bây giờ… khoe với bàn dân thiên hạ tí:
Tháng
Tư chờ anh - Thân mến tặng Bảo và người ở Paris ngày tháng Tư thả cá.
by
Kiwi San photos
on 23 апреля 2013 г. в 15:04
Tháng Tư chờ anh…
có bàn tay nói tiếng ngậm ngùi
mở trang tháng tư còn giá
tháng tư quên trổ hoa hối hả
tháng tư mưa
nghiêng ngả nóc chiều
mưa dắt mặt trời về cuối phố đìu hiu
ngõ em vắng, gió liu riu mặt lá
tiếng xích xe cậu sinh viên bỗng lạ
chùng chình nghẹn cả mùa hoa
tháng tư buồn buồn
không giống thơ ca
với chim hót và nắng khoe màu mới
tranh dó gai
hoa
tào linh
vẫn đợi
tay ngậm ngùi thơm với gốm tươi
em hái một ngày tháng tư thuở hai mươi
đặt trước cửa đón anh về, anh nhé
mùa xuân paris nghiêng nghiêng hoa nở hé
anh đi qua
nhè nhẹ, nghe anh…?
Kiwi San
· Kiwi San photos … tớ post bài thơ tháng tư tặng Cỏ rồi đấy Cỏ.
“...
---
Nắng đã/ hong lên muộn phiền
Gió đã/ đi hoang trọn miền
Bàn tay nghe/ những lời âu yếm
Vụng về/ vụng về/ từng đêm/ từng đêm...
Những bước/ chân em ngại ngần
Thắp mãi/ cho tôi điệu buồn
Những bước/ chân em rồi còn
Gõ suốt/ trong tôi một đời
Tình em/ như là con sóng
Dịu dàng/ dịu dàng/ đi qua thời gian...
Hỡi những/ bâng khuâng ngày nào
Đã sánh/ như chung rượu trào
Hỡi những/ môi hôn dạt dào
Hãy đắp/ yêu thương nghẹn ngào
Bình yên/ xin bình yên nhé
Tôi ru em ngủ/ mùa xuân mùa xuân...
Bình yên/ xin bình yên nhé
Tôi ru em ngủ/ mùa xuân mùa xuân...
---
· Mai Trần Đã thấy. Đã đọc. Đã comment. Nhưng mà chưa nói lời... "cảm ơn". Sẽ không nói nhé! Cho nó khỏi... khách sáo. Cười! Bù vào đó, sẽ xin được... hôn lên mắt bạn San một lần. Mà... mắt bạn San dạo này vẫn ổn đó chứ có phải không? Cuộc phẫu thuật lần trước có để lại ảnh hưởng gì không?
· Mai Trần Thích nhất câu này..."mưa dắt mặt trời về cuối phố đìu hiu/ ngõ em vắng, gió liu riu mặt lá", với lại cặp câu kết...
"anh đi qua/ nhè nhẹ, nghe anh…?"
- Dịu dàng... Dịu dàng... là... Made in Mai San. Cười!
Kiwi San photos Đang đọc dở câu còm trước, thì bị Cỏ thẳng tay delete mất rồi.
Kiwi San photos Mà Cỏ này, cho cái j vào avatar đi, tớ nhìn vào còn thấy rõ là Cỏ, như thuở nào...
Mai Trần Cỏ chưa quen fb này lắm. Câu comment trước là do Cỏ tưởng San cắt mất một đoạn cuối, nên tính phàn nàn kêu ca..., hóa ra không phải, là do Cỏ chưa kích để kéo hết nó ra. Cỏ cà tẩm nhỉ? Cười!
Kiwi San photos Rồi Cỏ sẽ thấy fb cũng ấm áp, như buổi nào blog chuyển sang một giao diện mới, tớ rất nản lòng, Cỏ đã động viên tớ ở lại, và nó thực sự thân thiết, cho tới ngày nó phụ bạc chúng ta...
Kiwi San photos [iminent wave]Tớ đi ngủ đây, chúc Ucrajna đêm trắng thơ hồng cài trên tóc biếc, Cỏ nhé :D[/wave]
Mai Trần Hây... phụ bạc gì đâu? San cứ làm như nó là con người không bằng. Cười! Cỏ thì thấy cũng bình thường thôi. Nó làm ăn thua lỗ, không kiếm được đâu ra tiền để trả tiền thuê bao mạng tiếp tục, thì nó bắt buộc phải đóng, chứ có gì đâu mà phụ bạc. Cười!
Mai Trần San đâu rồi? Chỗ San đang là gần 12 giờ khuya phải không? Chỗ Cỏ 2 giờ 40 phút sáng. Cỏ phải đi ngủ một tẹo, kẻo sáng ra có việc phải đi khá xa, lái xe mà ngủ... mơ thì chết. Cười! San cũng nghỉ đi. Cỏ-
Mai Trần San đâu rồi? Chỗ San đang là gần 12 giờ khuya phải không? Chỗ Cỏ 2 giờ 40 phút sáng. Cỏ phải đi ngủ một tẹo, kẻo sáng ra có việc phải đi khá xa, lái xe mà ngủ... mơ thì chết. Cười! San cũng nghỉ đi. Cỏ-
**************
Sáng nay đi trên đường. Nắng mênh mang… mênh mang, vàng lắm. Gió cũng thênh thang…
thênh thang, gió reo vui... reo vui, dịu dàng. Cười một mình. Những ngón tay
đặt trên vô-lăng hình như cũng cười. Xa lộ một buổi đầu ngày cuối Tháng Tư còn
vắng. Ừ, sẽ còn vắng như thế này mãi… cho đến lúc cuối mùa xuân, cho đến lúc
cuối Tháng Năm hạ về…, rồi thì biển lại sẽ mở… Những cụm hoa trắng ngát, những
vạt hoa trắng ngát…, không biết là hoa gì, cứ nở trắng hết cả ở hai bên lườn
xe… Lại cười một mình… Lan man… Lan man thế… Lan man nhớ những câu văn của San
đã đọc, đâu như cũng vào độ này, năm trước…
“...
Đêm thứ bảy đổi giờ, thế là đã thực sự vào xuân.
Gió reo vui, nắng cũng reo vui... có nỗi buồn nhè
nhẹ lướt qua hồn, rưng rưng, rưng rưng... rồi tan biến.
Gió gọi tên mùa, nắng cũng gọi tên mùa... có niềm vui vu vơ
nhảy nhót trong lồng ngực, êm đềm, êm đềm... như mùa xuân hiển nhiên trên
bàn tay em âu yếm.
Góc phố chia tay mùa đông u tịch, bữa nay rộn ràng vàng
tươi, hồng đào, xanh tơ và phất phơ khăn áo mỏng.
Nắng nhuộm màu lên mắt, lên môi rạng sắc xuân nồng nàn tha
thiết. Màu trần gian đầy cảm động, xông hương thơm mùa, là nhân sinh căng tràn
nhựa thương yêu quyến luyến.
Gió bạt mây về cuối phố, chút độ lượng của chiều không làm
ra tịch liêu, mà làm ra bóng chiều khoan thai trải trên thềm xuân ngòn ngọt.
Em nhấp môi say mềm chiều tơ lụa, mỏng nắng, dịu mây, se se
gió chạm vào da thịt.
Bóng nắng cứ gọi tên mùa, thầm thì, thầm thì... như em
gọi tên anh...
...
Gió vẫn gọi tên mùa, nắng vẫn gọi tên mùa.
Em nằm quên lưu lạc, để mùa xênh xang gấm vóc nhẹ nhàng bay.”
Mê Khúc-
“...
Gió reo vui, nắng cũng reo vui... có nỗi buồn nhè
nhẹ lướt qua hồn, rưng rưng, rưng rưng... rồi tan biến.
Gió gọi tên mùa, nắng cũng gọi tên mùa... có niềm vui
vu vơ nhảy nhót trong lồng ngực, êm đềm, êm đềm... như mùa xuân hiển
nhiên trên bàn tay em âu yếm.”
...
À... ừ... Thế thì... Dừng xe lại. Gõ vội lên bàn phím
của laptop mấy mẫu ký tự vừa chợt nhảy ra trong đầu:
Tháng Tư... hoa trắng nở
Bên đường anh đi qua
Tháng Tư... Tháng Tư... Nắng
Biết giờ em đang... xa
Tháng Tư... Anh tìm lại
Mùi hương ngỡ phôi pha...
Tháng Tư... Tháng Tư... Gió
Mùi hương không nhạt nhòa
Tháng Tư... Tháng Tư... Nhớ
Tháng Tư... Tháng Tư... Thương
Anh đi qua ngày vội
Thấy dường... Em bên đường?
Tháng Tư... Tháng Tư... Ấm
Tháng Tư... Tháng Tư... Hiền
Tháng Tư ơi... Đừng để...
Mắt em
vương... nỗi buồn.
Nước Nga...
Ngày 24/4/2013 - Cỏ
Cũng định bụng rằng là, mai bữa rảnh rỗi có thời gian
chút chút xíu rồi thì sẽ đàn, và hát, và gửi (cho nó kịp lúc Xuân còn) cái
bài... “Mùa Xuân Ru Em” đã viết cho San từ dạo nọ, từ dạo Tháng Ba chưa bình
yên...
MÙA XUÂN RU
EM
Slow: Dịu dàng
Nhạc và lời: Cỏ---
Nắng đã/ hong lên muộn phiền
Gió đã/ đi hoang trọn miền
Bàn tay nghe/ những lời âu yếm
Vụng về/ vụng về/ từng đêm/ từng đêm...
Những bước/ chân em ngại ngần
Thắp mãi/ cho tôi điệu buồn
Những bước/ chân em rồi còn
Gõ suốt/ trong tôi một đời
Tình em/ như là con sóng
Dịu dàng/ dịu dàng/ đi qua thời gian...
Hỡi những/ bâng khuâng ngày nào
Đã sánh/ như chung rượu trào
Hỡi những/ môi hôn dạt dào
Hãy đắp/ yêu thương nghẹn ngào
Bình yên/ xin bình yên nhé
Tôi ru em ngủ/ mùa xuân mùa xuân...
Bình yên/ xin bình yên nhé
Tôi ru em ngủ/ mùa xuân mùa xuân...
---
Tháng Ba... 2013
Tháng Tư về hoa Loa kèn nở trắng
Giống như em hoa đượm sắc hương
Nhớ đến anh, giấc mộng giữa đời thường
Đơn sơ thế nhưng đôi khi vời vợi
đặt trước cửa đón anh về, anh nhé
mùa xuân paris nghiêng nghiêng hoa nở hé
anh đi qua
nhè nhẹ, nghe anh…?"
Chỉ một ngày tháng tư mong manh
Đóa loa kèn của mùa xuân thuở vừa bung biêng hàm tiếu
Cho anh...
Dẫu chỉ một ngày
Nhớ "nhè nhẹ" thôi nhe Hai
Chúc anh và đại gia đình bình an-vui nhiều và luôn hạnh phúc anh Cỏ nha.
Thấy nhà Cỏ .............. ! hem nói ra ,,sợ quánh á .
Chị đã về lại Phố Tây rồi em à. Nơi chị, Cali, mùa xuân đang thật nồng nàn.
cứ nhớ chi toe toét loa kèn.
ừng mà lạ nở kết mình anh nhỉ
thật bụng như mình thấy vậy hóa thân quen
...
Bên này mọi người náo nức cho kỷ nghĩ lễ, không biết huynh thế nào? Du đã đến trước ngõ Mai Trần
Em vừa .....hát thử "Mùa xuân cho em". Hì, rồi tự hỏi sao anh Cỏ ko viết luôn gam vào đó? Nhưng rồi lại nghĩ : Uh thôi, cứ để thế đi, cứ để mọi người vẽ lên những nốt nhạc theo cảm nhận của riêng mình và cứ để anh Cỏ giữ riêng những nốt nhạc ấy cho chị San, và em tin sẽ chẳng ai hát bài hát ấy hay hơn anh Cỏ.
dịu dàng..
Mùa xuân đang quanh ta, các em nhỉ.
Nay mạo muội trốn sư phụ sang thăm sư đệ nà...
Anh Cỏ ơi là anh Cỏ ời...
Anh Cỏ coi nè... hè hè để em bắt đầu chế tạo lại blog Ý điêng nghe
Để cho anh Cỏ nhìn đâu cũng tình
Hi... Ngày cuối tuần Cỏ sẽ làm gì?
Cỏ qua đây với tớ, cái blog này tớ vào lúc đc lúc k Cỏ ạ.
http://www.facebook.com/pages/Kiwi-San-photos/514510291921134
Mong chúc hai cô ấy luôn bình an và vui vẻ .
Sao mà nhiều người quen còn blog như ni chài? huhu
Fb em nè: http://www.facebook.com/nong.n.pho
buồn
Và,
thanh khiết đến vô chừng"
Đúng là chân dung chị ấy! Em cũng ngưỡng mộ chị ấy lắm, từng vào nhà chị và đọc say sưa... Yêu và nhớ một người như San thì có gì mà ngại nói thẳng phải không anh?
Bài hát cũng nồng nàn da diết quá, giống tâm trạng anh lắm phải không?
Nhớ tháng tư năm trước
nhớ tháng tư năm trước nữa
Nhớ hoa Loa kèn
Nhớ chính mình
Một dáng loa kèn nồng nàn
Thêm một người thích cái vẻ kiêu kì của Loa kèn rùi.