Thư mục: Lặng lẽ
Jul 16, 2013 12:09 AMComments 22Trackbacks 0Pageviews 1128Public
Ảo giác
Mỗi ngày đi làm vào buổi sớm mai
quen ngó đời qua cửa sổ con tàu
vun vút trôi trôi
Riêng em còn ngồi lại...
Tàu đi qua những ngôi nhà trễ nải
dây leo phủ mái xanh rì
con mèo vờn nắng đa nghi
bên thềm đọng giọt sương ngũ sắc
Tàu đi qua những ngôi nhà hướng về phía bắc
gió lùa ngắc ngứ phong linh
tiếng kêu buồn như khóc tình
buổi ấy...
Tàu đi qua những ngôi nhà lộng lẫy
chỉ rèm che mà cách mấy đại dương
Tàu đi qua ngôi nhà bình thường
trong vườn tím một màu hoa Hạ Tử
Trong vườn tím ngất ngây hương Hạ Tử
ngôi nhà bình thường lùi lại phía sau
cuộc đời vẫn trôi vun vút ngược dòng nhau
túi yêu úa nhàu bùa ngải...
Tháng bảy mùa sinh, Hạ Tử khô tím tái
ứa hương vụng dại tặng người
Em về
sập then chiều chốt cuộc đời chựng lại
ngã lăn trong giấc mơ dài...
Kiwi San
Jul 16, 2013 12:09 AMComments 22Trackbacks 0Pageviews 1128Public
7 июля 2013 г. в 5:33
Mỗi ngày đi làm vào buổi sớm mai
quen ngó đời qua cửa sổ con tàu
vun vút trôi trôi
Riêng em còn ngồi lại...
Tàu đi qua những ngôi nhà trễ nải
dây leo phủ mái xanh rì
con mèo vờn nắng đa nghi
bên thềm đọng giọt sương ngũ sắc
Tàu đi qua những ngôi nhà hướng về phía bắc
gió lùa ngắc ngứ phong linh
tiếng kêu buồn như khóc tình
buổi ấy...
Tàu đi qua những ngôi nhà lộng lẫy
chỉ rèm che mà cách mấy đại dương
Tàu đi qua ngôi nhà bình thường
trong vườn tím một màu hoa Hạ Tử
Trong vườn tím ngất ngây hương Hạ Tử
ngôi nhà bình thường lùi lại phía sau
cuộc đời vẫn trôi vun vút ngược dòng nhau
túi yêu úa nhàu bùa ngải...
Tháng bảy mùa sinh, Hạ Tử khô tím tái
ứa hương vụng dại tặng người
Em về
sập then chiều chốt cuộc đời chựng lại
ngã lăn trong giấc mơ dài...
Kiwi San
Mai
Trần Cỏ đọc vội, San ơi, trên đường... Chưa biết là rồi sẽ có
thể gõ được những thứ cảm xúc gì khi đọc lại, nhưng mà... thương quá! Viết chi
mà viết đọc điếng hết cả người, đọc buồn lơ ngơ... Cỏ vào một lúc nào đó ở một
nơi nào đó... cũng đã từng lẩn thẩn một thứ gì đại loại... "-Này cậu, có
nhìn thấy ngôi nhà bằng đá xám có tường bao quanh mọc phủ đầy dây leo và những
cành nho bên khung cửa sổ kia không? Người khách đồng hành lại bắt đầu thì thầm
trong tiếng ru êm của con tầu đang trôi đi như mơ qua các triền núi nghiêng bên
mép biển xa... Ngôi nhà theo tay ông chỉ đứng trơ trọi dưới ánh trăng sáng
trông cô lẻ như một nỗi mơ mộng còn sót lại, một nỗi mơ mộng mà chẳng có thể nào
tìm ở đâu ra được sự đồng cảm... Lâu lắm rồi..." Bây giờ, lại đọc những
câu thơ buồn đến mức điếng hết cả người như thế này, lại cảm thấy buồn lẻ loi,
thấy buồn bơ vơ... Từ nay về sau Cỏ sẽ không bao giờ nhấn nút "Thích"
cho những gì San viết nữa, San nhé! Bởi Cỏ không chỉ thích, Cỏ "yêu"
tất cả những con chữ của bạn, San à!
7 июля в 10:58Kiwi San - tầu điện cũ Tớ cũng yêu Cỏ. Và tớ cảm ơn Cỏ đã yêu từng con chữ của tớ. Có bạn đồng hành cùng tớ thế này, tớ chẳng sợ gì buồn với cô đơn vớ vẩn, Cỏ nhỉ.
7 июля в 11:19 · 1
Mai Trần ẢO GIÁC+
"Mắt nâu buồn nhưng đừng khóc nghe..."*
---
1.
Buổi sáng nay... anh ra đường
Thành phố hãy còn mù sương... …
3.
"Những đêm vắng ngồi thừ trò chuyện với dáng nâu..."*
...
*Thơ Nguyễn Trung Bình
---
Viết cho San- từ những cảm xúc "hoảng loạn" có được trên đường sau khi đọc vội bài "Ảo giác". Cười!
Nước Nga... Ngày 09 Tháng 7 Năm 2013
Cỏ-
9 июля в 14:35 · 1
Kiwi San - tầu điện cũ Cỏ ơi... yêu Cỏ lắm... Cỏ đã thổn thức cùng tớ, tớ tri ân Cỏ.
9 июля в 14:39
Mai Trần "Cỏ ơi... yêu Cỏ lắm... " Thế thì San... "chứng minh" đi. Cười! Mà... cái "Ảo giác+" này còn tới những 3 phần nữa nhé San, Cỏ đang chỉnh sửa dở dang đấy... Cả 2 phần San đã đọc ở trên rồi cũng sẽ được chỉnh sửa lại, bởi đó thực chất mới chỉ là... những "phác thảo trên đường" mà thôi. Cười! Hạ Tử? Cỏ thích cái tên Hạ Tử đó thật nhiều. Ôm San cái nào... Cỏ-
10 июля в 12:42
Kiwi San - tầu điện cũ Đây, ôm thật dịu dàng để chứng minh là tớ yêu Cỏ, nhé. Cỏ là người của thi ca, ai mà cầm lòng trước Cỏ được...?
10 июля в 14:18
Mai Trần " Cỏ là người của thi ca..."- Trời đất ơi San ơi... Bởi vì quý, bởi vì yêu San nên Cỏ mới mạnh dạn viết dăm đôi ba chữ cho San như thế đó chứ, cốt ở sự giản dị chân thực, và cốt ở tấm lòng..., chứ thi ca gì đâu mà San nói thế? Thi ca thực sự... ngưỡng đến xa vợi xa vời, Cỏ làm sao dám với? San cứ đùa như thế không khéo thiên hạ lại cười cho, thì tội nghiệp Cỏ... Mà San nè, mấy cái phần 3, 4, 5 của "Ảo giác+" đây rồi, Cỏ gõ tạm luôn vô đây cho San nhé…
Mai Trần "Cỏ ơi... yêu Cỏ lắm... " Thế thì San... "chứng minh" đi. Cười! Mà... cái "Ảo giác+" này còn tới những 3 phần nữa nhé San, Cỏ đang chỉnh sửa dở dang đấy... Cả 2 phần San đã đọc ở trên rồi cũng sẽ được chỉnh sửa lại, bởi đó thực chất mới chỉ là... những "phác thảo trên đường" mà thôi. Cười! Hạ Tử? Cỏ thích cái tên Hạ Tử đó thật nhiều. Ôm San cái nào... Cỏ-
10 июля в 12:42
Kiwi San - tầu điện cũ Đây, ôm thật dịu dàng để chứng minh là tớ yêu Cỏ, nhé. Cỏ là người của thi ca, ai mà cầm lòng trước Cỏ được...?
10 июля в 14:18
Mai Trần " Cỏ là người của thi ca..."- Trời đất ơi San ơi... Bởi vì quý, bởi vì yêu San nên Cỏ mới mạnh dạn viết dăm đôi ba chữ cho San như thế đó chứ, cốt ở sự giản dị chân thực, và cốt ở tấm lòng..., chứ thi ca gì đâu mà San nói thế? Thi ca thực sự... ngưỡng đến xa vợi xa vời, Cỏ làm sao dám với? San cứ đùa như thế không khéo thiên hạ lại cười cho, thì tội nghiệp Cỏ... Mà San nè, mấy cái phần 3, 4, 5 của "Ảo giác+" đây rồi, Cỏ gõ tạm luôn vô đây cho San nhé…
…
3.
3.
Những đêm vắng ngồi thừ trò chuyện với dáng nâu…*
Những đêm vắng ngồi nghe… mùi hương Hạ Tử dịu dàng dịu dàng thoảng đưa trong đêm
…
Cỏ-
пятница в 11:30
Kiwi San - tầu điện cũ Ừ, Cỏ post lên luôn đi, tớ đang chờ đọc tiếp, cổ tớ giờ đẹp như cổ thiên nga rồi đấy
11 июля в 15:31
Mai Trần Còn bây giờ thì cổ San rụt lại bầng cổ... con rùa rồi có phải đúng vậy không? Hơ hơ... Dở ẹc ... Dở ẹc ẹc... nhỉ San nhỉ? Nhưng mà thây kệ mặc kệ San, Cỏ viết cốt chỉ là để giữ lại... những cảm xúc cùng kỷ niệm, chứ không muốn để chúng bay biến đi đâu mất hết, sẽ là tiếc lắm. Cười! Mà... San nè, bạn Ruốc ỏ Paris gửi lời thăm San, cùng LK đấy. San vui nghe San... Cỏ-
пятница в 11:43
P/s: Bản “Ngọn nến” nầy của Phú Quang, San chắc có lẽ là đã nghe qua rồi. Thôi kệ, thì San cứ chịu chịu khó nghe nghe lại thêm lần nữa, với Cỏ. Nghe lại để cùng thầm ước mong cho cái “thời trai trẻ”, cho cái “thời xa đến thế”… của tất cả chúng mình… mãi mãi sẽ không bao giờ phải xa rời, mãi mãi sẽ vẫn còn được kề cận, mãi mãi sẽ vẫn còn được về gần… “Sao mùa thu còn vương trong mắt em?”… Nôen còn xa lắm. Và mùa thu của đời người cũng sẽ vẫn còn xa lắm lắm, nhé San… Good Night… Bạn Mến Thương… Good Night…!! Cỏ-
Những đêm vắng ngồi nghe… mùi hương Hạ Tử dịu dàng dịu dàng thoảng đưa trong đêm
…
Cỏ-
пятница в 11:30
Kiwi San - tầu điện cũ Ừ, Cỏ post lên luôn đi, tớ đang chờ đọc tiếp, cổ tớ giờ đẹp như cổ thiên nga rồi đấy
11 июля в 15:31
Mai Trần Còn bây giờ thì cổ San rụt lại bầng cổ... con rùa rồi có phải đúng vậy không? Hơ hơ... Dở ẹc ... Dở ẹc ẹc... nhỉ San nhỉ? Nhưng mà thây kệ mặc kệ San, Cỏ viết cốt chỉ là để giữ lại... những cảm xúc cùng kỷ niệm, chứ không muốn để chúng bay biến đi đâu mất hết, sẽ là tiếc lắm. Cười! Mà... San nè, bạn Ruốc ỏ Paris gửi lời thăm San, cùng LK đấy. San vui nghe San... Cỏ-
пятница в 11:43
ẢO GIÁC+
"Mắt nâu buồn nhưng đừng khóc nghe..."*
1.
Buổi sáng nay... anh ra đường
Thành phố hãy còn mù sương
Những vòm lá sau mưa cứ lấp lánh lên như gương
Tháng Bẩy... thường khi vẫn hay có những cơn mưa giông
Ầm ào đi qua thành phố
Buổi chiều bữa qua... cũng đã có một cơn mưa giông như thế
Anh hoang mang trên phố đầu trần
Ướt lướt thướt nhưng mà lòng thì lại chợt cứ cảm thấy bình yên
lòng thì lại chợt cứ cảm thấy niềm vui
cứ cảm thấy niềm thương... khi anh cứ cố lẩn thẩn nghĩ tới nghĩ lui về ngôi nhà em kể
ngôi nhà bình thường có khu vườn vào độ Tháng Bẩy... Mùa nầy... vẫn cứ còn đang tím ứa mãi ra một loài hoa Hạ Tử
về... ô cửa sổ con tầu
và... mầu mắt em Nâu
về cả... bức tường với mái xanh lâu
có phủ đầy những dây leo
và... chú mèo đa nghi cũng vẫn cứ còn đang mải miết ngập ngừng vờn theo bóng nắng
Anh cũng đã cứ nghĩ hoài, tưởng tượng hoài về những giọt sương ban mai lung linh em nhìn thấy
Những giọt sương ban mai rưng lên những sắc cầu vồng
Cùng tiếng chuông gió kêu buồn...
...
Đừng phiền muộn... mắt nâu đừng phiền muộn...*
...
Đừng chớp mắt nâu ơi mắt nâu...*
2.
Buổi sáng nay... anh ra đường
Thành phố... hãy còn mù sương
Tháng Bẩy... Mùa Sinh Em
Hạ Tử vẫn cứ mãi ngát hương thơm
mùi hương em tím
Con tầu xa xưa năm nào chắc có lẽ rồi cũng sẽ dừng lại một lần ở ngay sát bên ngôi nhà có cánh cổng đã không bao giờ đóng
Để tìm lại một nét môi cười…
Những đêm vắng ngồi thừ trò chuyện với dáng nâu...*
...
3.
Những đêm vắng ngồi thừ trò chuyện với dáng nâu...*
"Mắt nâu buồn nhưng đừng khóc nghe..."*
1.
Buổi sáng nay... anh ra đường
Thành phố hãy còn mù sương
Những vòm lá sau mưa cứ lấp lánh lên như gương
Tháng Bẩy... thường khi vẫn hay có những cơn mưa giông
Ầm ào đi qua thành phố
Buổi chiều bữa qua... cũng đã có một cơn mưa giông như thế
Anh hoang mang trên phố đầu trần
Ướt lướt thướt nhưng mà lòng thì lại chợt cứ cảm thấy bình yên
lòng thì lại chợt cứ cảm thấy niềm vui
cứ cảm thấy niềm thương... khi anh cứ cố lẩn thẩn nghĩ tới nghĩ lui về ngôi nhà em kể
ngôi nhà bình thường có khu vườn vào độ Tháng Bẩy... Mùa nầy... vẫn cứ còn đang tím ứa mãi ra một loài hoa Hạ Tử
về... ô cửa sổ con tầu
và... mầu mắt em Nâu
về cả... bức tường với mái xanh lâu
có phủ đầy những dây leo
và... chú mèo đa nghi cũng vẫn cứ còn đang mải miết ngập ngừng vờn theo bóng nắng
Anh cũng đã cứ nghĩ hoài, tưởng tượng hoài về những giọt sương ban mai lung linh em nhìn thấy
Những giọt sương ban mai rưng lên những sắc cầu vồng
Cùng tiếng chuông gió kêu buồn...
...
Đừng phiền muộn... mắt nâu đừng phiền muộn...*
...
Đừng chớp mắt nâu ơi mắt nâu...*
2.
Buổi sáng nay... anh ra đường
Thành phố... hãy còn mù sương
Tháng Bẩy... Mùa Sinh Em
Hạ Tử vẫn cứ mãi ngát hương thơm
mùi hương em tím
Con tầu xa xưa năm nào chắc có lẽ rồi cũng sẽ dừng lại một lần ở ngay sát bên ngôi nhà có cánh cổng đã không bao giờ đóng
Để tìm lại một nét môi cười…
Những đêm vắng ngồi thừ trò chuyện với dáng nâu...*
...
3.
Những đêm vắng ngồi thừ trò chuyện với dáng nâu...*
...
Những đêm vắng ngồi nghe… mùi hương Hạ Tử dịu dàng dịu dàng thoảng đưa trong đêm
Anh quả thực đúng là… đã từng thèm khát đến biết bao nhiêu được có lần nào cầm- nắm lấy đôi bàn tay buồn buồn của em
được cầm- nắm lấy những ngón tay hiền hiền lành của em
những ngón tay hiền hiền lành… cứ mãi vụng về… vụng về… lơ ngơ… bơ vơ… trên băng phím trắng
Đêm sẽ vẫn cứ bình yên như thế…
Chú mèo nằm ngái ngủ dưới chân em
…
Im.
Lặng.
…
Và… ô cửa sổ tầng ba cũng sẽ vẫn cứ mở ra như thế
cũng sẽ vẫn cứ mở ra khu vườn có ngạt ngào mùi hương hoa Hạ Tử
Và rồi… anh sẽ nâng lên cây đàn và khẽ khàng nhẹ nhàng anh hát cho em nghe bài hát… ngày anh ru em ngủ
Đêm cũng sẽ vẫn cứ bình yên như thế…
…
Đêm
Ngoan.
…
4.
Buổi sáng nay… anh ra đường
Thành phố hãy… còn mù sương
Những vòm lá sau mưa cứ lấp lánh lên như gương
soi nụ cười em xinh… năm em mười sáu tuổi
Tháng Bẩy… nồng say hương Hạ Tử
Hương bay hoài… hương bay…
…
Những vòm lá sau mưa cứ lấp lánh lên như gương
soi làn tóc em xanh… năm em mười tám tuổi
Tháng Bẩy… nồng say hương Hạ Tử
Anh thương hoài… anh thương…
…
5.
Buổi sáng nay… anh ra đường
Thành phố hãy… còn mù sương
Tháng Bẩy… Mùa nầy… thường khi vẫn hay có những cơn mưa giông
Ầm ào đi qua thành phố
Buổi chiều bữa qua cũng đã có một cơn mưa giông như thế
Anh hoang mang trên phố đầu trần
Ướt lướt thướt nhưng mà lòng thì lại chợt cứ cảm thấy bình yên
nhưng mà lòng thì lại chợt cứ cảm thấy niềm tin…
khi anh đưa mắt ngước nhìn nhìn lên ánh sắc của chiếc cầu vồng đẹp đẽ tinh khôi vừa mới đang lặng lẽ rạng ngời hiện ra sau vầng mây thắm
Cũng chẳng phải là ảo giác gì đâu
Cầu vồng vẫn cứ là cầu vồng đó thôi, vẫn cứ là chiếc cầu vồng tự thuở ấu thơ anh từng trông thấy
Chỉ duy nhất khác có mỗi một điều là… trong bẩy sắc cầu vồng bây giờ anh đã có thể dễ dàng nhìn ra được rõ mầu nào là mầu
Những đêm vắng ngồi nghe… mùi hương Hạ Tử dịu dàng dịu dàng thoảng đưa trong đêm
Anh quả thực đúng là… đã từng thèm khát đến biết bao nhiêu được có lần nào cầm- nắm lấy đôi bàn tay buồn buồn của em
được cầm- nắm lấy những ngón tay hiền hiền lành của em
những ngón tay hiền hiền lành… cứ mãi vụng về… vụng về… lơ ngơ… bơ vơ… trên băng phím trắng
Đêm sẽ vẫn cứ bình yên như thế…
Chú mèo nằm ngái ngủ dưới chân em
…
Im.
Lặng.
…
Và… ô cửa sổ tầng ba cũng sẽ vẫn cứ mở ra như thế
cũng sẽ vẫn cứ mở ra khu vườn có ngạt ngào mùi hương hoa Hạ Tử
Và rồi… anh sẽ nâng lên cây đàn và khẽ khàng nhẹ nhàng anh hát cho em nghe bài hát… ngày anh ru em ngủ
Đêm cũng sẽ vẫn cứ bình yên như thế…
…
Đêm
Ngoan.
…
4.
Buổi sáng nay… anh ra đường
Thành phố hãy… còn mù sương
Những vòm lá sau mưa cứ lấp lánh lên như gương
soi nụ cười em xinh… năm em mười sáu tuổi
Tháng Bẩy… nồng say hương Hạ Tử
Hương bay hoài… hương bay…
…
Những vòm lá sau mưa cứ lấp lánh lên như gương
soi làn tóc em xanh… năm em mười tám tuổi
Tháng Bẩy… nồng say hương Hạ Tử
Anh thương hoài… anh thương…
…
5.
Buổi sáng nay… anh ra đường
Thành phố hãy… còn mù sương
Tháng Bẩy… Mùa nầy… thường khi vẫn hay có những cơn mưa giông
Ầm ào đi qua thành phố
Buổi chiều bữa qua cũng đã có một cơn mưa giông như thế
Anh hoang mang trên phố đầu trần
Ướt lướt thướt nhưng mà lòng thì lại chợt cứ cảm thấy bình yên
nhưng mà lòng thì lại chợt cứ cảm thấy niềm tin…
khi anh đưa mắt ngước nhìn nhìn lên ánh sắc của chiếc cầu vồng đẹp đẽ tinh khôi vừa mới đang lặng lẽ rạng ngời hiện ra sau vầng mây thắm
Cũng chẳng phải là ảo giác gì đâu
Cầu vồng vẫn cứ là cầu vồng đó thôi, vẫn cứ là chiếc cầu vồng tự thuở ấu thơ anh từng trông thấy
Chỉ duy nhất khác có mỗi một điều là… trong bẩy sắc cầu vồng bây giờ anh đã có thể dễ dàng nhìn ra được rõ mầu nào là mầu
của… đáy mắt
em Nâu.
Cỏ-
Cỏ-
*Thơ Nguyễn Trung Bình
P/s: Bản “Ngọn nến” nầy của Phú Quang, San chắc có lẽ là đã nghe qua rồi. Thôi kệ, thì San cứ chịu chịu khó nghe nghe lại thêm lần nữa, với Cỏ. Nghe lại để cùng thầm ước mong cho cái “thời trai trẻ”, cho cái “thời xa đến thế”… của tất cả chúng mình… mãi mãi sẽ không bao giờ phải xa rời, mãi mãi sẽ vẫn còn được kề cận, mãi mãi sẽ vẫn còn được về gần… “Sao mùa thu còn vương trong mắt em?”… Nôen còn xa lắm. Và mùa thu của đời người cũng sẽ vẫn còn xa lắm lắm, nhé San… Good Night… Bạn Mến Thương… Good Night…!! Cỏ-
BÌNH LUẬN
Cười gì , đường xa xa lắm luôn !
Mau khoẻ thêm nhé !
Còn chuyện San bảo... "Cỏ ơi, mấy bữa nữa là tháng tám, sẽ gặp gió thu hiu hiu buồn buồn. Cỏ viết gì đi, cho tớ đọc, Cỏ nhé...", thì Cỏ đã bắt đầu gõ những chữ đầu tiên rồi, và tuy là Cỏ cũng có hơi hơi bận bận một chút việc, nhưng mà đã gõ..., một cái gì đó kiểu kiểu như là những cuộc trò chuyện (với San) không biết bao giờ thì sẽ kết thúc (giống như kiểu "Những bức thư không gửi..." Cỏ đã viết vậy
Có phải mùa thu năm xưa không em...
Lá rơi đầy trên lối cũ
Có phải ngày thu năm xưa không em...
Nắng rưng vàng như nỗi nhớ
.
Có phải đường thu khi xưa ta qua...
Tóc em thơm mùi hương hoa
Áo em... bay... màu phôi pha
Ngón tay em dài kiêu sa
Dáng em trong chiều nhạt nhòa...
.
Có phải vì anh xa lâu xa lâu...
Đi... chưa lần quay về lại
Hay bởi vì em Mắt Nâu Mắt Nâu...
Để lòng anh lưu luyến mãi
...
Tất nhiên là còn nữa rồi
Bây giờ... Tháng Mấy... Rồi em...
Gió hiu hiu buồn... hiu hiu...
Ở nơi em trời sang thu?
Ở nơi anh còn mây mù
----------------------
Đại loại nó là như thế...
chúc bạn vui
Cảm ơn vì hình ảnh đoàn tàu vụn vụt lướt qua ngôi nhà thơm mùi hương Hạ Tử. Mùa này quê mình thường có những cơn giông , nhung mình cũng sẽ cảm thất bình yên lang thang trong mưa như câu thơ làm lòng đau tê điếng:
...Tháng Bẩy… Mùa nầy… thường khi vẫn hay có những cơn mưa giông
Ầm ào đi qua thành phố
Buổi chiều bữa qua cũng đã có một cơn mưa giông như thế
Anh hoang mang trên phố đầu trần
Ướt lướt thướt nhưng mà lòng thì lại chợt cứ cảm thấy bình yên
..............
Cảm ơn vì tất cả Cỏ nghe.
Con tàu lại vùn vụt hường vế lối cũ
Căn nhà bình thường với những hoa Hạ Tử
Tím xậm màu hơn buổi sáng bình minh
**
Tàu quay về hướng Nam vun vút băng mình
Lao qua căn nhà sáng nay lộng lẫy
Vẫn còn bức màn mau von che đây
Nhưng chợt thoáng buồn ở đấy nắng hoàng hôn
**
Tàu tiến về hướng nam
Những căn nhà thi nhau chạy ngược
Có bày trẻ dừng chân thôi rược
Đứng vẫy chào tàu lướt qua nhanh
**
Tàu đi qua căn nhà cổ dưới nắng hanh
Những dây leo còn xanh trong màu nắng
Rồi tàu băng mình qua khu vườn vắng
Có một người áo trắng đứng lẻ loi
**
Tàu dừng lại mọi người chào từ giã
Ta bước xuống bàn chân xiêu vẹo ngã
Rồi ngày mai tất cả lại quay về
Ta lao mình ngủ mê
Chiếc đồng hồ buồn tê báo thức
**
Chào bạn Cỏ , chúc bạn buổi tối êm đêm nhiều niềm vui
Tớ yêu Cỏ.
Cảm ơn những khoảnh khắc bình yên hiếm hoi mà Cỏ dành tặng tớ.
Yêu Cỏ hơn những gì tớ muốn nói.
(*) Thơ Chế Lan Viên