Photo- Cỏ |
Hình như có một buổi sớm mai mùa thu nào tôi đã nhìn thấy em buồn
đã nhìn thấy những giọt mùa thu long lanh long lanh ở trong đôi mắt của em
những ngọn cỏ ướt sương đêm...
và rồi cứ giống hệt y như thể là những người không quen
em đã lặng lẽ đi qua ngày lặng lẽ đi qua tôi lặng lẽ đi qua hết thời trai trẻ của tôi qua hết cả thời em con gái
điềm nhiên em không ngoảnh lại
một lần...
Để chiều nay...
chỉ mình tôi ngồi nhìn hoa lá rụng
tự dưng nhớ nét môi em cười
Hình như đã lâu lắm tôi không còn được nghe tiếng bước chân em về trên quãng đường này
mây đã thôi bay từ dạo ấy
nhưng gió..., em ạ, nhưng gió thì vẫn vậy vẫn cứ thổi miệt mài suốt con phố cũ
ở nơi đó có những bông cúc mùa thu vẫn nở
dịu dàng... dịu dàng...
một dáng em xưa...
Đêm...
Tôi nằm nghe mưa
Hình như cũng đã lâu lắm lâu lắm rồi mưa không còn mưa rơi nghìn trùng nghìn trùng mưa rơi thế nữa
Tôi cũng có biết tóc em bây giờ rất nhiều sợi bạc
Thời gian trôi như nước chảy qua cầu
Nhưng mà có cách nào để cho tôi có thể giữ lại được mãi mãi dáng em đi nghiêng trong chiều...
Có cách nào?
Mưa rơi...
Mưa vẫn cứ rơi rơi hoài...
xuống mùa thăm thẳm
xuống mịt mùng nỗi nhớ
một miền Em.
Kr. 07/10/2011.
Trần Đình Bảo
Kr. 07/10/2011.
Trần Đình Bảo
Photo- Cỏ |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét