Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013

Đêm đã thắp buồn lên nến nhớ


Photo- Net




























Đêm...
trong căn phòng
rỗng không
trong căn phòng
trống
chỉ có
mỗi một mình tôi
ngồi
lặng im
nghe gió
hát
thì thầm
ở bên ngoài
khung cửa
những bài ca
của lá
vừa rụng
chiều nay
cùng
bản tự khúc
của ngày
cũng vừa
mới rã.


Đêm...
trong căn phòng
tối đen
tôi ngồi
một mình
với tôi
ngoài trời
mưa
những giọt mưa mùa thu
dịu-dàng dịu-dàng
rơi trên mái hiên nhà tôi
dịu-dàng dịu-dàng
rơi trên vắng phố...
Tôi ngồi
trong bóng tối
cố gắng mở to hết mức
đôi tròng mắt
nhưng mà cũng chẳng nhìn thấy gì
ngoại trừ một nỗi quạnh hiu
se thắt
ở nơi tâm hồn
ngoại trừ một nỗi muộn phiền
đông đặc
ở nơi trái tim
của tôi
trái tim
đang mỏi miết những nhịp bồi hồi
đập về
phương ấy
phương có ánh mắt thật hiền
có một nửa vầng trăng lên
cô đơn
vĩnh viễn...

Tôi ngồi,
nhìn tôi,
em ạ!
Chỉ để nghĩ về hạt nắng
đã buông trên mái tóc em
chiều nào...
Cũng chẳng để làm gì
Cũng chỉ là để nghĩ
vậy thôi.


Đêm...
đã thắp buồn
lên
nến nhớ/.

Kr.02/10/2011
Trần Đình Bảo


Photo- Thái Phiên


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét