Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Nhớ Câu Lâu...




















Nhớ Câu Lâu...

                                     Tặng bạn tôi-Nguyễn Thị Ngọc Thủy.
                     Tặng cả một thời tuổi nhỏ của chúng tôi nữa. Để
                     kỷ niệm buổi chiều trốn học về thăm nhà bạn...bị
                     Ba đánh mềm mông. Những vết lằn cũng dài như
                     cơn nắng...

Câu Lâu... Câu Lâu...
Ai ngồi ai câu...

Tôi đi hai mươi năm
Không về dòng sông ngày đó
Dòng sông quê tuổi nhỏ
Lao xao bóng tre đôi bờ
Bạn tôi mắt nâu hay cười
Nụ cười thần tiên
Tôi mang theo ngày biệt xứ...

Câu Lâu... Câu Lâu...

Chẳng biết bây giờ sông trôi về đâu?
Con nước buổi chiều xưa ấy
Nắng trong veo trong mắt ai
Nắng đổ vàng bến bãi
Nắng trải dài nương dâu...
Tôi đi xa đã lâu
Sao chưa một lần về thăm ngày cũ?
Có ai nói cho tôi biết bây giờ rằng hoa phượng
                      trong mắt bạn tôi vẫn còn nguyên màu đỏ?
Và những cụm lục bình xanh...
Tôi đi... đã hai mươi năm
Sao vẫn thấy bềnh bồng giấc mơ thời trẻ
Vẫn nhớ mắt bạn tôi buồn...

Câu Lâu... Câu Lâu...
Ai ngồi ai câu...

Tôi về bên dòng sông tuổi nhỏ
Nghe sóng cồn trong gió những lời ru...

Trần Đình Bảo- 2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét