Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

Nghe tiếng dương cầm trong đêm mất ngủ...

19:50 24 thg 5 2012Lời bình35Nguồn trích0845LượtxemCông khai 


                                                          Tặng Nghệ Sĩ dương cầm Vũ Lam Khê-



Đêm...
      
nghe tiếng dương cầm vang lên trên mười đầu ngón tay em
Mất ngủ
Khúc luân vũ thành Viên...
The Blue Danube
Người Nhạc Sĩ lừng danh

Đã ra đi mãi mãi...

Nhưng dòng sông Đanuyp xanh

Thì vẫn còn ở lại...
       nơi mười đầu ngón tay em đêm nay lướt đi trên những phím dương cầm
Mười ngón tay em...

       đã cho tôi giấc mơ về bước chân hoang của những người Hung-nô du mục
       những người Hung-nô chinh chiến
       mang theo đến Châu Âu tiếng gió thổi âm u trên những nóc lều
       giọt nước mắt mặn cằn sa-mạc
       những người Hung-nô lưu lạc
       hát qua vai âm điệu phôi thai về thảo nguyên và những cánh rừng

Khúc luân vũ thành Viên...
Người Linh Mục cúi đặt chiếc hôn đầu tiên lên vầng trán em năm em 17 tuổi

Điệu luân vũ nào xa...

The Blue Danube

Bản nhạc về dòng sông xanh...
Em chơi

       đã ròng rã 25 năm

Tôi nghe-
       chỉ trong một đêm mất ngủ
Ngoài trời

       mưa rơi...
                    mưa rơi...

Tiếng dương cầm ngập tràn đầy căn phòng tôi đêm nay
đêm

       nay

giá lạnh
Tiếng dương cầm ấm
Khúc luân vũ nghìn trùng...
      Em gửi tới
Hư Không...


Kr. 04/12/2011- Cỏ







6 nhận xét:

  1. Please sign in to leave comment

    Feb 24, 2013 5:38 PM
    Cỏ Lông Chông at 05/29/2012 02:46 am comment
    Hình như mấy bạn chơi với nhau ngoài đời hay sao. Tôi thấy Mê Khúc cũng nhớ Lam Khê, Cỏ cũng thế. Mà Lam Khê thì đóng cửa trốn fan. Tôi thích cái hôn trên vầng trán thiếu nữ của vị Linh mục. Cảm giác ngón tay thần kỳ của người thiếu nữ ấy sau hai mươi mấy năm trải nghiệm cuộc đời bằng âm nhạc đang lướt trên phím đàn với bóng dáng lầm lũi của người Hung nô lưu lạc quyện vào nhau thật hùng tráng.
    Cỏ
    Feb 24, 2013 5:39 PM
    Cỏ at 05/29/2012 02:34 pm reply
    [(big hug)] Anh Cỏ Lông Chông ghé chơi... là đệ vui rồi. Đệ thi thoảng... cứ hay tào lao giải buồn vậy mà Anh. Anh chịu khó đọc..., đã là quý hóa lắm, lại còn có lời cảm nhận nữa... [(surprise)] Đệ cảm ơn Anh nhiều!! [(big hug)]
    Cỏ
    Feb 24, 2013 5:37 PM
    tieumuoi at 05/28/2012 09:17 pm comment
    huhu...nhớ chị Lam Khê quớ huynh cỏ ui... [(sad)] [(big hug)]
    Cỏ
    Feb 24, 2013 5:38 PM
    Cỏ at 05/28/2012 09:54 pm reply
    Huynh có địa chỉ Blog mới của chị Lam Khê, nhưng không biết chị ấy có đồng ý để huynh cho em biết hay không? [(big hug)] Tiểu Muội có khỏe không? Việc học tới đâu rồi? [(smile)] [(big hug)]
    Cỏ
    Feb 24, 2013 5:25 PM
    Pisces_133 at 12/19/2011 11:17 am comment
    Nhưng thật thì chỉ khi gặp chị Lam Khê và anh Cỏ mới thấy mình được bé con thế, được nhỏ thế. Thấy quý và thích vô cùng. Bao giờ cũng lớn và già dặn với người khác.Giờ được làm út , sao không thích cho được.
    *
    Cỏ at 12/19/2011 04:59 pm reply
    OK! Thích thì cứ... làm tới tới, nhớ! Lại trà gừng cốc sứ... cho Út nữa đây
    *
    Pisces_133 at 12/18/2011 09:44 am comment
    Út Thảo, ôi nghe thích thích...Cho em một cốc trà gừng thêm một lát chanh mỏng...Trà gừng cốc sứ!!! Buổi sáng đầy năng lượng nhé, chị gái Lam Khê!
    *
    Cỏ at 12/19/2011 05:50 am reply
    Thì xem hình Thảo rồi. Thấy Thảo "nhỏ xíu" trẻ măng, không Út... thì là gì? OK! Trà chanh là đúng kiểu dân Nga... Thêm lát gừng chống cảm lạnh... Rất tốt, rất tốt... Ok, ok...
    *
    lam at 12/18/2011 12:03 am comment
    @ Thảo , Chị lk cũng rất, rất, rất......rất thích bài thơ này và củm ơn tác giả rất, rất, rất....rất nhìu. hi hi
    *
    Pisces_133 at 12/17/2011 11:42 pm comment
    Rất , rất thích bài thơ này...
    *
    Cỏ at 12/18/2011 06:51 am reply
    Này, thích vừa thôi, chứ đừng có rất... rất... thích, làm anh cỏ ngượng, anh cỏ đóng blog trốn luôn bây giờ (mờ anh cỏ mới mở có hơn 2 tháng nay thui, phẩy đóng thì tiếc lúm... ) ? Út Thảo uống cái gì đây?
    *
    Thảo Nhi at 12/16/2011 06:51 am comment
    Tiếng dương cầm ấm Khúc luân vũ nghìn trùng ... Vượt thời gian Cỏ nhỉ...Như tiếng đàn ai nhẹ trên đầu vạn ngàn cơn gió, quá khứ - hiện tại đang hòa ở trong nhau... Ngày mới vui vẻ Cỏ nhé!
    *
    Cỏ at 12/16/2011 07:41 pm reply
    Ừa, Lãng cũng rứa. Ngày cũng vui vẻ nhớ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. lam at 12/14/2011 09:39 am comment
      lk tặng Anh- một tấm hình của dòng Danube, đoạn chảy qua Budapest nữa nè. Và bài nầy chắc anh- đọc rùi, lk gửi đây để giới thiệu cho bạn bè về The Blue Danube nhé. Cảm ơn "ngừi thơ"nhìu nhìu ạ.
      *
      Cỏ at 12/14/2011 05:07 pm reply
      OKIE! Lam Khê... Dòng Danube này đổ vào Biển Đen, nơi anh cỏ sống đấy... Còn bài viết của lk, hình như anh cỏ đã nói, là anh cỏ đọc nó lâu lâu rồi, trước khi biết lk, có phải không? Hồi đó đi tìm cái bản dịch lời Việt của Phạm Duy, nên mới gặp bài viết của lk đó chớ... "... Ai giang hồ sau ngàn hải lí/ Lỡ tình duyên nơi đâu đó ghé qua kinh kỳ/ Ôi, mắt em hoe như mây chiều rơi, rơi vàng lòng đời/ Ôi, mắt em xanh như đêm dài, để người quên kiếp mai/ Sông về, sông cười thành tiếng/ Yêu mối tình bên bờ Thành VIENNE ..." Phạm Duy-
      Cỏ
      Feb 24, 2013 5:36 PM
      Pisces_133 at 12/12/2011 11:13 pm comment
      Thảo thì lại thích cách anh so 25 năm chị chơi với chỉ 1 đêm anh mất ngủ... Em chơi đã ròng rã 25 năm Tôi nghe- chỉ trong một đêm mất ngủ ...Có gì đó nghe hóm hỉnh và nhẹ nhàng. Như thể cách con người ta trong đời thực vẫn cứ hay đem so nhau bằng những kỳ vọng , rồi hẫng hụt. Vẫn hay đong đếm những thứ mình dồn tụ yêu thương trao đi bằng một ánh mắt hay nụ cười thảng hoặc của người khác... Mà biết đâu 1 đêm đồng cảm bằng cả trăm năm. Vì thế tri kỷ mới hiếm gặp trên đời, phải không?
      *
      Cỏ at 12/14/2011 05:38 pm reply
      ... Còn chuyện cơ duyên-tri kỷ này, nếu nói một cách cho thật tử tế và lương thiện, thì anh cỏ lúc viết trong tiếng đàn réo rắt của chị lk..., cũng có nghĩ tới, nhưng chỉ là thoáng qua thôi. Ý niệm chủ yếu lúc viết câu ấy, là... người ta đã chơi bản nhạc này trong ròng rã 25 năm, chơi bên cửa sổ nhìn ra Dòng Danube xanh, chơi qua suốt 4 mùa xuân hạ thu đông... mà vẫn cảm thấy chưa hài lòng... Ngoại trừ những điều thiêng liêng như là Tình Yêu và Tuổi Trẻ..., thì cái sự lao động nghệ thuật cần mẫn và miệt mài không ngơi nghỉ ấy..., niềm đam mê âm nhạc đích thực ấy... xứng đáng được nhận những cúi đầu ngưỡng mộ. 25 năm chơi 1 bản đàn... Mình thì nghe có trong một đêm mất ngủ, liệu rồi có hiểu được điều gì người Nghệ Sĩ gửi gắm? Tự dưng cứ thấy có gì như không phải, có gì như vô ơn, vô tình...
      *
      Pisces_133 at 12/12/2011 11:04 pm comment
      Cảm ơn anh Cỏ... Thảo cũng đã có những cảm giác này khi nghe những khúc nhạc chị Lam Khê chơi , trong những ngày có thể đến là cùng cực. Thấy cảm ơn đời vì ít ra mình còn thấy rung động bởi những điều này. Và cuộc sống lại đẹp dưới hình hài của những nụ cười , dù có thể chỉ là một nụ cười phớt nhẹ không thể quá rạng ngời như những ngày hồn nhiên ta trẻ ...nhưng lại đủ thắp nắng lên những ngày mùa đông... Cảm ơn anh và cả chị Lam Khê nữa...
      Thu Thảo.
      *
      Cỏ at 12/14/2011 08:13 am reply
      Thu Thảo nè, anh cỏ vẫn nhớ lần đầu tiên sang nhà... vấp phải cái này của Thảo:
      1. Một ngày chiếc balo buồn
      Những cung đường quanh co như bài thơ chưa viết
      Lặng im... xa
      Một ngày lũ sâm cầm tựa những chấm hoa
      Ai đó vô tình đi ngang và rắc trên cánh đồng sương thấp...
      -----
      làm anh cỏ bắt "leng keng leng keng" xao động mất cả một quảng. Bây giờ, đọc lời com của Thảo cũng thế, anh cỏ lại suy nghĩ lung lắm..., mà chưa biết phải trả lời như thế nào? Có điều thú thật, anh cỏ thấy vui vui... vì có cảm giác dường như là đã gặp được một tâm hồn nhạy cảm…

      Xóa
    2. Cỏ
      Feb 24, 2013 5:19 PM
      JINYUN at 12/11/2011 04:11 pm comment
      Bạn hãy lắng nghe thêm bài Sóng Đanuyp. Sóng rất say...
      Cỏ at 12/11/2011 07:43 pm reply
      Xin được trân trọng Chào Nhà Giáo JINYUN! Cảm ơn Nhà Giáo vì lời khuyên. Nhà Giáo dùng trà nhé..., hay là cafe? (trà), (cafe)...
      Cỏ
      Feb 24, 2013 5:19 PM
      Cô nhỏ at 12/11/2011 02:20 pm comment
      (Empty)
      Cỏ at 12/11/2011 06:11 pm reply
      Cô nhỏ... im lặng, hẻm có nói gì. Thì... cỏ biết mời Cô nhỏ... cí món chi?
      Cô nhỏ at 12/11/2011 06:23 pm comment
      Không gian đang êm đềm lãng mạn, tự dưng có ai đó vào hựn hựn, rồi chủ nhà khóc bù lu bù loa, Cô nhỏ hết biết nói gì lun á Cỏ...
      Cỏ at 12/11/2011 08:05 pm reply
      À... Là lãng đại ca... đó mà! Đại ca... cứ suốt đời hựn... hựn... dzì con gái chẹp dzị à! Khổ lúm á, mờ khiên nhủ hoài, nói hoài... cũng khung có được à! Kiểu nì... roài thân bại danh liệt , roài tới nước... chít thoai...
      Cỏ
      Feb 24, 2013 5:15 PM
      dainhanming at 12/11/2011 11:48 am comment
      cỏ ở trừi tây vui nhỉ, cũng lang bạc phiêu bồng gứm nhỉ, chúc Cỏ cuối từng vui, và coi chừng mấy cổ đá xéo nha, nguy lém nguy lém
      *
      Cỏ at 12/11/2011 06:34 pm reply
      LH... cũng lãng đãng vừa thôi, phiêu bồng cũng vừa vừa thôi... Không có sập mất toi hết mấy cái công trình xây dựng của người ta à, hà hà...
      *
      dainhanming at 12/11/2011 09:38 pm comment
      cỏ huynh yên tâm đi, dạo ni không làm nhà cao từng nữa, mệt và lỗ, dạo ni đi làm đường thôi, phiêu thoải mái không sợ sập đâu huynh, vì đường rầu mừ sập đi đâu nữa... ha ha
      *
      Cỏ at 12/12/2011 12:47 am reply
      Đường rầu thì... sập xuống cống... Ha ha...
      *
      dainhanming at 12/12/2011 09:12 pm comment
      đâu có huynh, đệ làm đường chắc lắm, để mình thỉnh thoảng cũng phiêu cho nó vững mừ anh em nào có lãng chút đỉnh cũng không ảnh hưởng gì hòa bình thế giới chứ, đường mừ sập xuống cống có mừ nguy.
      *
      Cỏ at 12/14/2011 07:20 am reply
      Hà hà... Hóa ra đệ học nghề xây dựng cũng vững đó chớ, hỉ! Chớ không phải chỉ giỏi có mỗi chuyện viết viết, vẽ vẽ... Oách lắm... Oách lắm... Giống hệt y như Lãng tử Lãng đại ca (ngoại trừ cí chiện hựn... hựn... đàn bà... là hem giống, ha ha... )

      Xóa
    3. Cỏ
      Feb 24, 2013 5:17 PM
      saobien at 12/11/2011 10:45 am comment
      Nghe tiếng dương cầm mà mất ngủ hay tại mất ngủ mới đem ra nghe vậy Cỏ huynh? Muội chỉ đọc và cảm nhận thôi, vì cái gì trao tặng thì hẳn đã trọn niềm trong đó rồi, không cần bình lọan chi thêm, huynh nhỉ?
      *
      Cỏ at 12/11/2011 06:39 pm reply
      Chời... Muội Sao Biển làm huynh lộn tùng phèo gòi... Nghe... gòi mất ngủ, hay là mất ngủ gòi mới đim ra nghe...? Hây dà... Mịt óc quớ... Hỏng có nhớ gì...
      *
      lam at 12/11/2011 10:28 am comment
      "-Hư Không... chẳng phải lúc nào cũng cứ là bến mê cho mất mát tìm về trú ngụ. -Hư Không... có lúc cũng còn là nơi chốn của Vĩnh Cửu, của những tin yêu vĩnh hằng." lk thích cái kết này lắm. Một mùa Noel lại đến và tất cả hiện về như một giấc mơ buồn...nhưng lk đã thật ấm áp với những chia sẻ của Anh- và bạn bè. Cảm ơn Anh, cảm ơn bạn bè rất nhìu. God Bless You ! lk
      Cỏ
      Feb 24, 2013 5:12 PM
      DHV at 12/11/2011 01:28 am comment
      Ta lang thang qua thăm Cỏ úa đây, cảm giác như mình đang du lịch tận Âu Châu, rất lãng mạn và rất là Cỏ...
      *
      Cỏ at 12/11/2011 05:12 am reply
      rất lãng mạn và rất là Cỏ... Hơ hơ... Đỡ-Hờ-Vy nhà ngươi bữa ni ăn nói ỡm ờ, mập mờ, "chít học" thía...
      *
      DHV at 12/11/2011 05:14 am comment
      Ta nói rứa mà chít học à, nhà ngươi mún ta đá xéo như em xí muội hông?
      *
      Cỏ at 12/11/2011 05:37 am reply
      Thoai... Thoai... Cho toai xin... Một em xí muội đủ chít thẳng cẳng gòi... *Mà Đỡ-Hờ-Vy nhà ngươi thay lại cí hình bữa trước đi... Cí hình này hỏng có chẹp bằng, hì hì...

      Xóa
    4. Cỏ
      Feb 24, 2013 5:13 PM
      Thảo Nguyên at 12/11/2011 12:24 am comment
      Bài thơ hay. Vừa đọc thơ, vừa nghe nhạc quả rất thú vị. Nhưng hai chữ "Hư Không" cuối bài thì TN không hiểu lắm. Có cảm giác tất cả như biến mất, chả còn gì nữa cả. Mà TN nghĩ, những giai điệu tiếng đàn còn âm vang lắm. "Tiếng dương cầm ấm/ Khúc luân vũ nghìn trùng" vượt xa như thế mà bỗng chốc tan biến mất vào hư không thì vô nghĩa quá. Hay là tiếng dương cầm ấy không có người hiểu? Dù sao thì TN vẫn có cảm giác hai chữ "Hu Không" làm hỏng cả bài thơ... Cuối tuần Cỏ vui nha!
      *
      Cỏ at 12/11/2011 04:10 am reply
      Lâu lâu rồi Thảo Nguyên mới sang chơi... Thảo Nguyên vẫn khỏe? -Bài này chỉ là một cảm nhận nông nổi... về những câu chuyện xảy ra ở một thời điểm quả là đã quá xa xăm rồi, của lịch sử. Cộng với niềm phấn khích hoang hoải từ tiếng đàn tài hoa của người Nghệ Sĩ, và một câu chuyện có thật gần gũi... Người Linh Mục cúi đặt chiếc hôn đầu tiên lên vầng trán em năm em 17 tuổi / Điệu luân vũ nào xa... -Hư Không... chẳng phải lúc nào cũng cứ là bến mê cho mất mát tìm về trú ngụ. -Hư Không... có lúc cũng còn là nơi chốn của Vĩnh Cửu, của những tin yêu vĩnh hằng.

      Cỏ
      Feb 24, 2013 5:09 PM
      tieumuoi at 12/10/2011 04:02 pm comment
      những giai điệu réo rắt tuôn trào từ đôi bàn tay dịu dàng của chị Lam Khê như dòng chảy vô tận của dòng sông Danube bất tử trong âm nhạc J.Strauss và những vần thơ tinh tế nồng nàn của huynh cỏ ...tất cả như một hòa âm tuyệt vời ...muoi chỉ muốn nghe mãi đọc mãi ....

      Cỏ
      Feb 24, 2013 5:10 PM
      Cỏ at 12/11/2011 04:19 am reply
      Muốn... thì cứ đọc cứ nghe... Hẻm có mất xiền mờ... 3 bông hồng phần chị Lam Khê nhớ... Còn mí cí nì huynh lụm...

      Cỏ
      Feb 24, 2013 5:08 PM
      dainhanming at 12/10/2011 03:42 pm comment
      nghe như tiếng dương cầm lướt nhẹ qua dòng sông xanh, thảo nguyên xanh tình yêu dịu vợi và nguyên trinh cánh cửa hẹp ơi xin đừng khép lại để bao người lãng tử đi ngang qua đứng lặng lẽ nghiêng mình tiếng dương cầm lướt qua mười ngón tay xinh qua đôi mắt du mục xa xôi tan vào trong gió qua ngọn cỏ và cánh chim thiên di những mái lều người du mục đi qua và cứ thế dòng sông vẫn chảy xanh mướt tận giấc mơ...
      *
      Cỏ at 12/11/2011 04:25 am reply
      Răng mờ lãng đãng gớm rứa Hiếu, phiêu kinh dzị... Trai đất Thần kinh... có khác Cafe đi...
      *
      Nguyenkhangthien at 12/10/2011 01:40 pm comment
      Em qua lót dép hóng đơi. Tự nhiên lại nhớ đến cái chốt hạ của em rằng:: Vũ khúc ướt nhòe Lay lắt Mù khơi... Em về nghe Bác Cỏ. He he
      *
      Cỏ at 12/11/2011 04:33 am reply
      Đưa bớt đây cho "Bác" 1 chiếc (dép). "Bác" lót với, hê hê... Cứ chốt... ...ướt nhoe Ướt nhoét Lay lắt Mù khơi... ... Mù Khấc... Kiểu chi cũng diệt... Cafe gòi hẵng dzề... Hê hê...

      Xóa
    5. lãngtử at 12/09/2011 11:32 pm comment
      Thì ra bài thơ hay này là tặng cho lk ah. chúc mừng hén, hay lắm! Nhưng LT qua là để nói mí Cỏ là hem dc ăn hiếp TM nữa nghen ko. Nếu cỏ hem nghe thì : Ta hựn ...ta hựn ....á. Hứa mí TM là ta nhổ cỏ tận gốc chứ ko lặt theo kiểu thủ công nữa á
      *
      Cỏ at 12/11/2011 04:57 am reply
      Chời ơi, đại ca ơi... đệ có ăn hiếp cí em TM đó bâu giờ đâu? Hu hu... đệ còn chịu chơi mời... đi "KS ngàn sâu" nữa đó chớ... Chẩn bị tinh thần mất toai nó ổ bánh mì vứi lại chai nước suối, thế mà đại ca hông thông cảm, đại ca lại còn cứ rầy... hu hu...
      *Mà tại sâu đại ca lại chiên đi nghe lời con gái là sâu? Sư phụ hồi trước, lúc lâm chung, đã từng căn dặn: Không được phép nghe lời... đàn bà con gái, dù trong bất cứ tình huống nầu, dù lửa có đốt đik, dù nước có ngập mông... Dzậy mà đại ca lại quên mất tiêu òi, Sư phụ ơi, là Sư phụ ơi...
      *@Tiểu Muội hài lòng chưa? đại ca la..., đại ca nhổ tận gốc... hết cỏ của huynh roài, hu hu...
      Cỏ
      Feb 24, 2013 5:05 PM
      lam at 12/09/2011 09:17 pm comment
      "Người Thơ" thương mến ui , Thật cảm động với món quà vô giá của anh- . Cảm ơn anh- nhìu nhìu lắm. Không biết nói gì hơn, lk xin gửi tặng anh 2 bản đàn về dòng Danube xanh nè :
      Cỏ
      Feb 24, 2013 5:05 PM
      Cỏ at 12/11/2011 05:02 am reply
      "Người Thơ" thương mến ui , Oài... Oài... Nghe khoái quá... Cảm ơn... Cảm ơn...

      Xóa