.Thư mục: Lặng lẽ
Hoàng Lan
Cỏ có Anh Đại Sư Huynh (kêu là Đại Sư Huynh bởi cùng xuất thân từ một ngôi trường mẹ ở Huế- Trường Đại Học Tổng Hợp <Sư huynh lại là đàn anh Khóa I - Khóa đầu tiên nhất của trường - Cỏ Khóa 11>, chứ còn trên thực tế thì Sư Huynh không hề biết tới Cỏ, chỉ có Cỏ biết Sư Huynh… vì hay thường xuyên đọc những thứ của Sư Huynh viết mà thôi) có lần lâu lâu rồi đã… "chém" như thế này: "Sắp ngày 20/10. Thú thật là mình cứ oải oải. Chị em cơ quan thế nào cũng réo anh ơi anh ời... Quan niệm của mình là: Ngày 8/3, vô tư, anh chiều vô tư. Ngày rằm tháng 8, một tháng 6, con các em anh cũng chiều vô tư, nhưng ngày 20/10 là ngày thành lập một cơ quan, có cần lại cũng phải trống rong cờ mở không nhỉ, lại chia chia nắm nắm không nhỉ, lại bìu díu nhau đến mướt mồ hôi không nhỉ?... Khổ, nhưng nước ta nó quen đi rồi, chả biết từ khi nào du nhập vào cái thói... nịnh đầm. Ngày lễ tình nhân, dù nhiều người không biết nó đầu cua tai nheo ra làm sao cũng cứ phải là hoa hoét hoành tráng, nghĩa vụ hoành tráng... rồi còn bao nhiêu ngày nữa, cứ loạn cào cào cả lên..." – Văn Công Hùng – He he…
Cửa sổ nhà em Hoàng Lan còn vương?
Hương đưa mãi từ độ ấy?
Vườn khuya...
trăng sương... trăng sương...
Em cài hương lên...
trên đêm... trên đêm...
Anh thời hoa niên...
yêu em... yêu em...
Hoàng Lan năm xưa...
không quên... không quên...
Anh đi...
xa lâu... xa lâu...
Chưa về thăm khu vườn cũ
Hoàng Lan bây giờ, nghe kể:
Rụng nhiều như thể,
nhớ thương...
Cửa sổ nhà em chiều nay Hoàng Lan còn vương?
Cánh lá quẫy vào trong vắng?
Mùa ở nơi anh... Mùa không có nắng...
Mùa ở nơi anh... Mùa đông tuyết trắng...
Cửa sổ nhà em chiều nay... Hoàng Lan... còn vương?
Nước Nga... 14.02.2013
Cỏ-
Hoàng Lan
Cỏ có Anh Đại Sư Huynh (kêu là Đại Sư Huynh bởi cùng xuất thân từ một ngôi trường mẹ ở Huế- Trường Đại Học Tổng Hợp <Sư huynh lại là đàn anh Khóa I - Khóa đầu tiên nhất của trường - Cỏ Khóa 11>, chứ còn trên thực tế thì Sư Huynh không hề biết tới Cỏ, chỉ có Cỏ biết Sư Huynh… vì hay thường xuyên đọc những thứ của Sư Huynh viết mà thôi) có lần lâu lâu rồi đã… "chém" như thế này: "Sắp ngày 20/10. Thú thật là mình cứ oải oải. Chị em cơ quan thế nào cũng réo anh ơi anh ời... Quan niệm của mình là: Ngày 8/3, vô tư, anh chiều vô tư. Ngày rằm tháng 8, một tháng 6, con các em anh cũng chiều vô tư, nhưng ngày 20/10 là ngày thành lập một cơ quan, có cần lại cũng phải trống rong cờ mở không nhỉ, lại chia chia nắm nắm không nhỉ, lại bìu díu nhau đến mướt mồ hôi không nhỉ?... Khổ, nhưng nước ta nó quen đi rồi, chả biết từ khi nào du nhập vào cái thói... nịnh đầm. Ngày lễ tình nhân, dù nhiều người không biết nó đầu cua tai nheo ra làm sao cũng cứ phải là hoa hoét hoành tráng, nghĩa vụ hoành tráng... rồi còn bao nhiêu ngày nữa, cứ loạn cào cào cả lên..." – Văn Công Hùng – He he…
Cỏ cũng thế. Cũng giống như là Sư
Huynh thế (Cỏ đoán Sư Huynh cũng thuộc vào hàng… những người không biết nó đầu cua tai nheo ra làm sao, hehe…) Cũng
cóc có biết cái ngày lễ tình nhân ni nó là cái ngày chi? Cũng chưa từng có lần
nào võ vẽ bất cứ một thứ gì cho ngày đó... Nhân bữa nay thấy thiên hạ lao xao
quá, sô-cô-la và hoa hồng nhiều quá, đâm… ngứa chân, tặc lưỡi vỗ tay… gõ thử phát
xem xem nó ra cái thứ- giống gì? He he…
Hoàng LanCửa sổ nhà em Hoàng Lan còn vương?
Hương đưa mãi từ độ ấy?
Vườn khuya...
trăng sương... trăng sương...
Em cài hương lên...
trên đêm... trên đêm...
Anh thời hoa niên...
yêu em... yêu em...
Hoàng Lan năm xưa...
không quên... không quên...
Anh đi...
xa lâu... xa lâu...
Chưa về thăm khu vườn cũ
Hoàng Lan bây giờ, nghe kể:
Rụng nhiều như thể,
nhớ thương...
Cửa sổ nhà em chiều nay Hoàng Lan còn vương?
Cánh lá quẫy vào trong vắng?
Mùa ở nơi anh... Mùa không có nắng...
Mùa ở nơi anh... Mùa đông tuyết trắng...
Cửa sổ nhà em chiều nay... Hoàng Lan... còn vương?
Nước Nga... 14.02.2013
Cỏ-
Chúc Bác Cỏ luôn mạnh khỏe nhé.
Vườn nhà ai hoa trắng rụng đầy
Vườn khuya...
trăng sương... trăng sương...
Em cài hương lên...
trên đêm... trên đêm...
Anh thời hoa niên...
yêu em... yêu em...
Hoàng Lan năm xưa...
không quên... không quên...
Anh đi...
xa lâu... xa lâu...
xa lâu... xa lâu...
Chưa về thăm khu vườn cũ
Hoàng Lan bây giờ, nghe kể:
Rụng nhiều như thể,
nhớ thương.
Thích đoạn thơ này nghe man mác ấy CỎ nhỉ? Tết xa quê có gì vui hông zị?
"Dung dăng dung dẻ
Dắt trẻ đi chơi
................"
í