Ở phía bên kia mùa thu...
Ở PHÍA BÊN KIA MÙA
THU…
em giấu một tình yêu trong sắc cỏ
giấu
thanh xuân trong lặng lẽ hoa vàng…
(Đinh Thị Thu Vân)
Ở phía bên kia mùa thu…
Thảm cỏ mướt như nhung
Buổi chiều êm êm thư
thả
Bước chân em đi qua…
đi qua
những cánh đồng
Bước chân em đi qua… đi
qua
những khoảng chiều
Những khoảng chiều có
rất nhiều mây và gió
Những khoảng chiều lơ
ngơ bơ vơ…
…
Ở phía bên kia mùa
thu…
Là nỗi khát khao buốt
tuổi xuân tôi
về giọng nói dịu dàng
của em;
đôi bàn tay ấm áp, hiền
lành,
và tin cẩn
Nỗi khát khao hóa nỗi
buồn thầm lặng…
Em lẫn khuất giữa vô
vàn gương mặt
Tôi còn biết phải tìm
đâu gương mặt của mình
…
Nỗi buồn…
Nỗi buồn ơi…
…
Ở phía bên kia mùa
thu…
Tôi có lẽ rốt cuộc rồi
cũng sẽ gặp được em
Mắt Nâu như ngày mới lớn
Nâu như màu giấc mơ của
tuổi thơ tôi
Ở phía bên kia mùa thu…
Tôi có lẽ rốt cuộc rồi
cũng sẽ xin để được về
ngồi cùng với em
bên hiên nhà
nơi ô cửa sổ tầng ba
nhìn sắc tím của loài
hoa có lẽ là cũng hãy vẫn đang mải còn luyến lưu… mùa hạ
Để nghe em trò chuyện
Để nghe mình
Bình yên
Và cũng để
được ngắm ngắm một chút
nét môi em cười.
…
Ở phía bên kia mùa
thu…
Vàng lá rụng dưới chân
ngày xào xạc
Lẽ nào…
Lẽ nào chỉ vì em xa
thôi mà tôi không thể
Cầm tay em… lặng lẽ
nói… lời đau?
…
Ở phía bên kia mùa
thu…
Bông cúc nhỏ lần tiễn
biệt…
Bây giờ…
Bây giờ Tháng Mấy rồi,
em ạ!
Em có còn cài trên
tóc…
Không Em?
Cỏ
DẠ KHÚC 3
Đêm…
Sương giăng vòng quanh
giấc ngủ
Sương buông hiu hắt bậc
thềm
Ngày…
Ngày đã không em
Mùa thu thẫn thờ qua
ngõ
Đêm…
Mắt Nâu dịu dàng buồn
Cứ mải dõi nhìn tôi
qua ô cửa nhỏ
Mắt tôi không mở nổi
Để có thể trông thấy
được rõ
những oái ăm của Đời
những ngang ngược của
người
Thứ hạng người với nét
chữ cái đầu tiên tôi có lẽ là sẽ chẳng bao giờ có thể viết hoa được nữa
Đêm…
Mắt Nâu em dịu dàng buồn
Cứ mải dõi nhìn tôi
qua màn đen
Tĩnh mịch một màn đen
Tĩnh mịch tiếng quả lắc
đồng hồ…
… Treo…
Tĩnh mịch tiếng con
côn trùng gì kêu
Tĩnh mịch tiếng trái
tim tôi đập hoài
trong vắng
Đêm…
Tôi biết mình khát
khao nụ cười của em,
đôi bàn tay hiền hiền
lành của em,
đôi bàn tay hiền hiền
lành
cứ mãi
sẽ sàng
nhẹ nhàng
vỗ về
dỗ ngoan giấc ngủ
Ở bên ngoài kia tao
tác quá
Những thanh âm hỗn- tạp
của người
Tôi biết mình cần chỉ
có mỗi một em thôi
Đêm…
Sương giăng… Sương
giăng…
Sương giăng vòng quanh
giấc ngủ
Sương buông bậc thềm
rêu phủ
Lá rơi… Lá rơi…
Tiếng lá rơi tựa niềm
an ủi
như thì thầm những câu
chuyện kể,
rằng:
thì vẫn còn có đó những
tin yêu xanh ngời
những ước mơ xanh ngời
thì vẫn còn có đó những
thảo nguyên xa tận chân trời..
…
Ờ… Thì bạn ơi!
Hãy gõ hộ giúp tôi những
dòng này
Bởi, cho dẫu có muộn
màng nhưng nó cũng chính là lời tôi muốn nói với em tôi
Bởi, cho dẫu có muộn
màng nhưng nó cũng chính là điều tôi đã hứa với em tôi.
Cỏ
Please sign in to leave comment
Vài bữa nữa nơi này cũng đóng cửa, Cỏ đi đâu cũng phải nhớ đến tớ đang ngóng chờ Cỏ từng giây phút, Cỏ nhé.
Nhớ, để biết tớ muốn túm vạt áo Cỏ và dò dẫm bước theo.
Trời mấy bữa nay đỏng đảnh lắm, tớ sụt sịt vì cúm và cứ ước, bỗng Cỏ xuất hiện trước mặt tớ, đưa tớ gói trà gừng rồi làu bàu khi tớ quên quàng khăn giữ ấm...
Yêu Cỏ.
...
Chủ Nhật em xuống phố?
Lá rơi mùa thu rồi
Chủ Nhật em xuống phố?
Môi… Mắt… Này… Em tôi…
.
Nắng có vàng đại lộ?
Hoa vàng không hoa ơi?
Gió có thì thầm kể?
Chuyện tình yêu xa xôi…
.
Chủ Nhật em xuống phố?
Mây bay… chừng lưng đồi?
Hàng cây bên lối đó
Còn xanh màu nguyên khôi?
.
Chủ Nhật em xuống phố?
Mùa thu… Mùa thu trôi…
Bàn tay em có nhớ?
Nhũng mù khơi chân trời…
...
Chủ Nhật 13.10.2013 - Cỏ
…
Tháng ba đã đi qua tự lúc nào rồi mà anh không biết
Xứ người mải miết mùa đông
Bữa nay bỗng dưng chợt nhớ tới cây gạo bờ sông
Có lẽ bây giờ cũng đã thôi không còn nở bung sắc đỏ
Quê nhà chắc đã hoa xoan
tím nơi đầu ngõ...
Tháng ba... Tháng ba...
Dịu dàng.
.
Tháng ba... nhớ rét nàng Bân
Mẹ làm bánh trôi chay... ướp mùi hương bưởi
Tháng ba... lá khúc xanh xanh mướt
Vườn nhà em mưa xuân bay...
.
Tháng ba năm này
anh không về thăm
Phố ở nơi anh chẳng có hoa xoan,
chẳng mùi hoa bưởi
chẳng có mái tóc em nôn nao chiều đó,
bồng bềnh... bồng bềnh...
hương chanh.
.
Tháng ba...
dùng dằng
giữa nhớ và quên
Bất chợt nhói lời em nói:
Tháng ba... qua rồi...
Đó anh!
---
(Tháng Ba Dịu Dàng... Cỏ)
*Thơ thì có thể gõ theo cách quen của Cỏ được. Văn thì chịu. Nên chỉ gõ luôn một thôi liền mạch như vậy, không có xuống dòng hay dấu chấm dấu phẩy dấu cảm thán gì… Xin được thông cảm! Nguyễn
...
Nghe lá rơi ngoài hiên vắng
Mùa thu về bên thềm nhà
Nghe gió lay ngoài xa vắng
Mùa thu về trong hồn ta
...
Lá rơi lao xao mùa thu dịu dàng
Lá như tay em bàn tay nồng nàn
Bàn tay sẽ sàng nâng giấc
Mùa thu… mùa thu… muộn màng
...
Có con mưa khuya buồn như nghìn trùng
Gió hoang mang đi ngoài đêm mịt mùng
Nụ cười vàng… ơi hoa cúc
Mùa thu… Em có về cùng?
...
Nghe lá rơi ngoài hiên vắng
Mùa thu còn đến bao giờ
Nghe gió lay hoài trong vắng
Mùa thu... mùa không hẹn chờ.
...
Cỏ
---------------
NGƯỜI LỠ NHỊP THỜI GIAN...
.
Tôi đến...
một buổi chiều nhiều gió
Mây trắng bay đầy trời và hàng bạch dương ở phía cuối con đường cũng ánh lên màu trắng
Nắng thu se sắt môi người
Em đọc gì em gái mắt nâu ơi?
Em đọc Nàng Bạch Tuyết với lại Bẩy Chú Lùn... hay chuyện Chàng Hoàng Tử Mắt Buồn trong câu truyện cổ
Im lặng... Những bầy cừu...
Gã mục đồng nằm mơ
Ánh lửa sao khuya bập bùng trong đêm thảo nguyên huyền hoặc...
Vị Nguyên Soái dạn dày trận mạc của Napoleon trong "Suối cá hồi"
"Cô bé bán diêm" của Andersen... trên đường Bắc Âu lạnh giá
Thanh gươm "Kỵ sĩ không đầu"
Em đọc gì em gái mắt nâu?
Tôi ước ao được nắm lấy đôi bàn tay em, được dịu dàng hôn lên mái tóc
Tôi đi... những mùa đông
Bao giấc mơ viễn vông xưa ngỡ thành huyền thoại
Bỗng gặp em buổi chiều nhiều gió
Thời gian lỗi nhịp bao giờ
Tôi đi những mùa thu...
Cánh rừng rơi lá phía xa kia sao cứ làm tôi nhớ?
Một nửa miệng em cười
Tôi đi những mùa xuân...
Thành phố đẹp những màu hoa, rộn những lời ca... sao cứ thấy lòng buồn không khi nào dứt?
Em đã ở đâu buổi chiều năm trước?
Thời gian lỡ nhịp tôi rồi
Xin đừng chờ... Em gái của tôi ơi...!!!
...
Cỏ
...
Mùa thu rồi, em ạ
Gió thu hiu hiu buồn
Mùa thu rồi, em ạ
Mưa khắp trời mưa buông
…
Mùa thu đi ngang ngõ
Bên thềm ngưng giọt sương
Mùa thu đi ngang đó
Mù mây những con đường
…
Mùa thu rồi, em ạ
Mà em… Em có hay?
…
Mùa thu rơi chiếc lá
Âm thầm trong sáng nay
Tiếng khẽ khàng như thể
Bàn tay nắm bàn tay
…
Mùa thu anh ngồi lại
Hát bài ca dịu dàng
Mùa thu anh ngồi lại
Với nỗi niềm riêng mang
…
Ơi em…
Con sẻ nhỏ
Đi đâu?
Xa lìa đàn…
Mùa thu mùa thu đã
Rưng rưng cội hoa vàng
…
Mùa thu anh ngồi mãi
Mơ nắng qua địa đàng
Bàn chân ai sẽ bước
Về khi mùa đang sang
…
Mùa thu anh ngồi mãi
Nghe nắng phai tuổi nào
Mùa thu em chẳng đến
Anh hát… tình chiêm bao.
…
(Anh Hát Tình Chiêm Bao. Cỏ)
.
Ngày...
Đi qua những cơn mưa lưng trời
Tôi ngồi
Nghe tiếng những hạt mưa rơi
Bâng quơ... Bâng quơ...
trên hè phố
Nghe tiếng những chiếc lá rơi
Bâng quơ... Bâng quơ...
trên hè phố
Những hạt mưa thu lạnh giá
Những chiếc lá thu vàng
Ngày đi qua những cơn mưa lưng trời
Tôi ngồi nghe tiếng những khẽ khàng...
... khẽ khàng...
Trôi...
.
Em này
Em có ở phía bên kia những hạt mưa không?
Em có ở phía bên kia những chiếc lá vàng
Em có ở phía bên kia buổi chiều tóc rối
Có ở phía bên kia những cánh đồng cỏ xanh,
hoàng hôn và bóng tối
Em có ở phía bên kia những bình minh rạng rỡ mắt môi cười
.
Em này
Em có ở phía bên kia mùa thu
Có ở phía bên kia những rủi may thăng trầm nổi trôi đời sống
Em có ở phía bên kia những tháng năm tôi mệt nhoài trông ngóng
Có ở phía những lặng thầm nỗi nhớ
Phía những muộn màng trăng khuya... trăng khuya...
.
Em này
Tôi bây giờ đang ngồi một mình tôi nơi đây
Mưa bay nhẹ ngoài kia
Gió lay nhẹ ngoài kia
Tiếng lá buông dịu dàng như thở
Bao giờ thì trời xanh?
Bao giờ thì mây trắng?
Bao giờ thì thu ươm nắng những hàng cây?
.
Em này
Tôi bây giờ đang ngồi một mình tôi nơi đây
Chung quanh là thời gian, em ạ!
Chung quanh là đều đặn tiếng tích tắc của chiếc quả lắc đồng hồ
gõ đầy căn phòng nhỏ
Chung quanh là mùa thu
Tôi ngồi nhẩm tính thử xem xem tôi còn cần phải đi băng ngang qua cỡ bao nhiêu là quãng buồn khác nữa,
thì mới gặp được em?
Em này
Tôi đang ngồi để nhẩm nhẩm tính tính thử thử xem xem đã có biết bao nhiêu là mùa thu rồi tôi cứ mãi nghĩ về em.
.
15/9/2013 Cỏ
Đăng bởi Nguyễn
Đêm...
trong căn phòng
rỗng không
trong căn phòng
trống
chỉ có
mỗi một mình tôi
ngồi
lặng im
nghe gió
hát
thì thầm
ở bên ngoài
khung cửa
những bài ca
của lá
vừa rụng
chiều nay
cùng
bản tự khúc
của ngày
cũng vừa
mới rã.
Đêm...
trong căn phòng
tối đen
tôi ngồi
một mình
với tôi
ngoài trời
mưa
những giọt mưa mùa thu
dịu-dàng dịu-dàng
rơi trên mái hiên nhà tôi
dịu-dàng dịu-dàng
rơi trên vắng phố...
Tôi ngồi
trong bóng tối
cố gắng mở to hết mức
đôi tròng mắt
nhưng mà cũng chẳng nhìn thấy gì
ngoại trừ một nỗi quạnh hiu
se thắt
ở nơi tâm hồn
ngoại trừ một nỗi muộn phiền
đông đặc
ở nơi trái tim
của tôi
trái tim
đang mỏi miết những nhịp bồi hồi
đập về
phương ấy
phương có ánh mắt thật hiền
có một nửa vầng trăng lên
cô đơn
vĩnh viễn...
Tôi ngồi,
nhìn tôi,
em ạ!
Chỉ để nghĩ về hạt nắng
đã buông trên mái tóc em
chiều nào...
Cũng chẳng để làm gì
Cũng chỉ là để nghĩ
vậy thôi.
Đêm...
đã thắp buồn
lên
nến nhớ/.
Kr. 02/10/2011
Trần Đình Bảo
.............
SỰ PHẢN TRẮC CỦA GƯƠNG MẶT
Sự phản trắc có những gương mặt gì?
Tôi nghĩ...
Đúng hơn là trước đây tôi từng đã nghĩ:
Sự phản trắc tất nhiên,
là phải có gương mặt của loài quỷ dữ
Một gương mặt trâng tráo, lạnh lùng, và thô bỉ
Sự phản trắc, cũng tất nhiên rồi, ắt phải
mang hình hài của những đàng điếm, đểu giả, táng tận, bất lương...
Nhưng,
hóa ra không phải thế
hóa ra là tôi đã nhầm...
Bởi vì,
sự phản trắc lần này mang gương mặt của em
Gương mặt dịu dàng, thánh thiện
Sự phản trắc tròn xoe má lúm đồng tiền
Chiếc má lúm đồng tiền xinh xinh
Xinh như thể một niềm yêu thương vời vợi
Tôi hóa ngây ngô trước miệng em cười...
Sự phản trắc quả cũng có thật nhiều gương mặt đó thôi.
Sự phản trắc của em...
Áng mây bồng bềnh bên đường tôi qua
Chút nắng chiều cả gió
Đêm giá rét thảo nguyên chùn vó ngựa
Bếp lửa mùa xưa buốt áo khinh cừu
Sự phản trắc lẽ nào cũng nhẹ nhàng như một giấc chiêm bao.
Tôi lại đi trên đường tôi...
Năm tháng ngỡ đã mài mòn nỗi nhớ
Thời gian ngỡ đã bụi mờ trang sách nhỏ
Trang sách dấu yêu ơi, trang sách nói điều gì?
Em thì cứ mịt mù thăm thẳm thế
Tôi tìm hoài chỉ thấy mỗi tôi thôi.
Tháng, Năm... này tôi đi trên đường tôi
Nghe lặng lẽ tiếng suối reo,
lặng lẽ những khu rừng lá đổ
Lặng lẽ những đóa hoa trong ngày muộn màng
Đã nở...
Màu hoa sao thật buồn?
Tôi lại đi trên đường tôi...
Chỉ một mình tôi thôi
Em chẳng phải bạn đồng hành thì xin em đừng đứng đợi
Xin em đừng cười!
Cỏ đã bắt đầu úa rồi
Mùa sẽ về rất vội
Và những cánh chim thiên di sẽ lại mải miết bay về phương khác
Vĩnh biệt một ngập ngừng bóng dáng!
Tôi mang theo sự phản trắc dịu êm trên gương mặt hình Người...
Kr. 16/8/2011
cỏ-
-Được đăng bởi Nguyễn 15/9/2013